Cậu Ấy Chạm Khẽ Tay Tôi - Ngải Ngư

Chương 19: Cất Giấu Trong Lòng 09 - Chu Vụ Tầm, chúc mừng sinh nhật 17 tuổi..




Mãi đến Lễ Nguyên tiêu, một ngày trước khi đi học lại, Bạch Y mới biết tối hôm đó chị họ và Chu Vụ Tầm đã chia tay.

Vì bố cô đi công tác ngoại tỉnh dự hội nghị học thuật, mẹ làm ca ở bệnh viện, hôm nay trong nhà chỉ còn lại một mình Bạch Y. Đúng lúc cô định nấu ít bánh trôi để giải quyết bữa trưa thì Lữ Thư Na gọi điện, nói muốn mời Bạch Y đi ăn một bữa thịnh soạn.

Hai chị em hẹn nhau địa điểm gặp mặt, Bạch Y liền thay quần áo ra ngoài. Khi cô đến, Lữ Thư Na đã đợi cô ở ngã tư rồi. Bạch Y vội vàng chạy tới, cất giọng cười tươi gọi: "Chị ơi!"

Lữ Thư Na đang cúi đầu đá những viên đá bên chân thì nghe thấy, ngước mắt nhìn lên, khẽ cười nhạt.

Đến trước mặt Lữ Thư Na, Bạch Y rất tự nhiên khoác tay Lữ Thư Na, khẽ cười nói: "Chị đến nhanh quá."

Lữ Thư Na có chút lơ đễnh đáp: "Chị ở gần mà."

Bạch Y tinh ý nhận ra Lữ Thư Na có điều bất ổn. Cô quay mặt nhìn chằm chằm Lữ Thư Na, khẽ hỏi: "Chị ơi, chị sao vậy?"

Lữ Thư Na im lặng một lúc, thành thật nói với Bạch Y: "Y Y, Chu Tầm và chị chia tay rồi, ngay đêm Valentine đó, sau khi về nhà."

Bạch Y sững người, bước chân cũng vô thức khựng lại. Đầu óc cô trống rỗng trong chốc lát, thậm chí hơi không kịp phản ứng. Tin tức này thực sự có chút đột ngột.

Vì trước Lữ Thư Na, dù có hẹn hò với Trần Mẫn hay cô hoa khôi của trường, Chu Vụ Tầm đều duy trì khoảng một tháng. Bạch Y nghĩ rằng chị họ và cậu ít nhất cũng phải quen nhau từ một tháng trở lên. Kết quả là vừa mới nửa tháng, tròn 15 ngày, cậu đã kết thúc mối quan hệ này.

Bạch Y có chút ngơ ngác hỏi: "Tại sao ạ?" Sao lại đột ngột như vậy?

Lữ Thư Na khẽ nhếch môi, có chút tự giễu nói: "Em ấy không thích chị." Cô ấy dừng lại một chút, bổ sung: "Là em ấy tự miệng nói ra."

Đêm đó sau khi Chu Vụ Tầm gửi tin nhắn chia tay, Lữ Thư Na đã gọi điện cho cậu. Chính cậu đã tự miệng thừa nhận, cậu không thích cô ấy.

Phản ứng đầu tiên của Bạch Y khi nghe câu này lại là - cậu vậy mà có thể hôn một cô gái mình không thích.

"Thực ra ngay từ đầu chị đã cảm thấy em ấy không hề thích chị," Lữ Thư Na nói với Bạch Y: "Nhưng chị vẫn ôm hy vọng và ảo tưởng, chị nghĩ rằng chỉ cần chị đủ thích em ấy, chỉ cần chị thật lòng đối xử tốt với em ấy là có thể khiến em ấy dần dần thích chị."

"Chị quá ngây thơ rồi." Cô ấy thở dài.

"Y Y em có biết không?" Lữ Thư Na kể lại nội dung cuộc nói chuyện khi cô ấy gọi điện cho Chu Vụ Tầm đêm hôm đó: "Chị hỏi em ấy tại sao lại thay bạn gái thường xuyên như vậy, có phải trong lòng có một 'bạch nguyệt quang' đã từng làm tổn thương em ấy, vì sợ bị bỏ rơi lần nữa nên em ấy mới luôn chủ động chia tay trước không."

"Kết quả em ấy trả lời rằng không có, nói em ấy hoàn toàn không có 'bạch nguyệt quang'. Hơn nữa còn thẳng thắn thừa nhận em ấy chưa từng thích bất kỳ cô gái nào từng hẹn hò với mình."

Cậu ấy chưa từng thích bất kỳ cô gái nào từng hẹn hò với mình.

Bạch Y cắn môi, lặng lẽ lắng nghe, không nói gì.

Lữ Thư Na vẫn nói với Bạch Y về Chu Vụ Tầm: "Chị hỏi em ấy, tại sao đã không thích mà còn hết lần này đến lần khác đồng ý lời theo đuổi của các cô gái, em ấy đáp lại một câu - chỉ là chơi bời thôi."

"Chỉ là chơi bời thôi, nguyên văn lời em ấy." Lữ Thư Na nói rồi bật cười tức giận, mắng: "Chu Vụ Tầm thật sự là đồ khốn nạn."

Bạch Y cũng thấy cậu ấy rất khốn nạn. Nhưng, dù vậy, dù biết rõ cậu là kiểu người khốn nạn như thế nào, cô vẫn không thể kiểm soát trái tim mình, ép buộc bản thân ngừng thích cậu.

Đến nhà hàng, sau khi Lữ Thư Na và Bạch Y gọi món xong, cô cầm cốc sứ nhấp một ngụm nước ấm.

Lữ Thư Na khẽ chống cằm, có chút thất thần.

Bạch Y nhìn chị họ như vậy, có chút xót xa. Cô muốn mở miệng an ủi, nhưng lại vụng về không biết nên nói gì. Cuối cùng chỉ có thể buột ra một câu: "Chị ơi, rồi sẽ ổn thôi."

"Được rồi, không cần lo cho chị," Lữ Thư Na phóng khoáng nói: "Thử cũng đã thử rồi, tường cũng đã đâm rồi, chị sẽ quay đầu lại."

"Vì em ấy không thích chị, nên chị cũng sẽ không thích em ấy nữa."

Bạch Y có chút mơ hồ hỏi: "Thích cũng có thể kiểm soát được sao?"

Lữ Thư Na khẽ cười: "Muốn quên đi tình cũ, tìm tình mới là cách hiệu quả nhất."

Bạch Y im lặng.

"Dù sao chị cũng không thiếu người theo đuổi," Lữ Thư Na nhẹ nhàng nói: "Chị sẽ sớm bắt đầu mối quan hệ mới, quên Chu Tầm đi."

"Sau này nhắc lại, em ấy cũng chỉ là một trong số rất nhiều bạn trai cũ của chị mà thôi."

Lữ Thư Na là kiểu người như vậy. Mỗi mối quan hệ cô ấy đều đối xử nghiêm túc, mỗi người bạn trai cô ấy đều thật lòng thích, nhưng chỉ cần mối quan hệ đó kết thúc, tình cảm của cô ấy dành cho đối phương cũng mất theo. Vì vậy cô ấy không bao giờ quay lại với người cũ, luôn đón nhận một tình yêu mới chưa biết trước. Trái tim Lữ Thư Na như một nhà nghỉ chỉ cho phép mỗi người ở một lần, liên tục có người đến ở, rồi một thời gian lại rời đi.

Nhưng Bạch Y và Lữ Thư Na hoàn toàn khác. Một khi ai đó đã đi vào lòng cô, cả đời này sẽ rất khó để rời đi.

Mãi đến khi khai giảng Bành Tinh Nguyệt mới biết Chu Vụ Tầm và Lữ Thư Na đã chia tay vài ngày trước.

Vì bên nữ là chị họ của Bạch Y, sợ Bạch Y thấy ngại, Bành Tinh Nguyệt cố ý đợi cô đến văn phòng giáo viên mới chạy đến cửa sau hỏi Chu Vụ Tầm rốt cuộc có chuyện gì.

Chu Vụ Tầm đang nằm sấp trên bàn, định chợp mắt một lát nhưng bị cô em gái này làm ồn không thể ngủ được. Cậu hít một hơi sâu, chậm rãi ngồi dậy, tay chống đầu, dáng vẻ lười biếng, giọng điệu thờ ơ nói: "Chuyện gì mà chuyện gì?"

"Anh và chị Thư Na ấy ạ!" Bành Tinh Nguyệt ngạc nhiên hỏi: "Sao lần này chưa được một tháng vậy?"

Chu Vụ Tầm cụp mắt, tiện tay cầm một cuốn sách bài tập lên bắt đầu xoay. Cậu hờ hững đáp: "Thấy chán, không muốn tiếp tục nữa."

Bành Tinh Nguyệt cứng họng, không biết nên nói gì về anh mình. Thật là tùy hứng và khốn nạn.

"Vậy anh có còn muốn chấp nhận các cô gái khác nữa không?" Bành Tinh Nguyệt tò mò hỏi.

Cuốn sách đang xoay suýt tuột khỏi tay, Chu Vụ Tầm phản ứng nhanh nhanh chóng úp cuốn sách bài tập xuống bàn học. Một tiếng "bộp" vang lên. Sau đó mới trả lời Bành Tinh Nguyệt: "Chán rồi, tạm thời không muốn."

Khi Bạch Y đi đến cửa sau, cô vừa đúng lúc nghe được câu đối thoại cuối cùng của hai anh em họ. Cô như không có chuyện gì xảy ra, bước vào lớp, không nhìn Chu Vụ Tầm, chỉ khẽ cười chào Bành Tinh Nguyệt rồi đi về phía dãy bàn trên.

Mặc dù Bạch Y hiểu rõ, mối tình ngắn ngủi giữa chị họ và Chu Vụ Tầm không bùng lên tia lửa nhiệt tình nào, nhưng việc họ hẹn hò là sự thật, và việc chia tay cũng đã an bài, Bạch Y không thể giả vờ như không có gì xảy ra. Bởi vì đối với cô, thân phận của Chu Vụ Tầm không chỉ là bạn bè mà còn là bạn trai cũ của chị họ. Dù đã là người yêu cũ nhưng cũng nên giữ khoảng cách thích hợp.

Vốn dĩ cô và Chu Vụ Tầm đã ít giao tiếp, giờ thì càng ít hơn. Cơ bản là cả ngày không nói được một hai câu. Bạch Y luôn tỉnh táo nhận thức rõ thân phận của mình. Cô không bao giờ vượt quá giới hạn, chỉ lặng lẽ dõi theo cậu, thầm thích cậu một cách kín đáo.

Cậu được cô cất giấu ở một nơi sâu thẳm trong trái tim. Tất cả mọi người đều biết cô và cậu là bạn bè. Nhưng không ai biết, Bạch Y thích Chu Vụ Tầm.

Khoảng một tháng sau khi đi học lại, khối 11 tổ chức kỳ thi tháng đầu tiên của học kỳ. Hai ngày sau, kết quả thi tháng được công bố. Bạch Y vẫn giữ vững vị trí thứ ba trong lớp, và khoảng cách với Ngô Văn Bân ở vị trí thứ hai không lớn, chỉ 0.5 điểm. Xếp hạng khối của hai người cũng liền kề nhau. Chu Vụ Tầm đứng ngay sau Bạch Y một vị trí, là hạng tư trong lớp. Đây là lần đầu tiên tên của hai người xuất hiện liền kề trên bảng điểm.

Lữ Thư Na đang chuẩn bị cho kỳ thi nghệ thuật và kỳ thi đại học, dù cùng ở trường, Bạch Y cũng khó mà gặp được chị họ. Hai chị em chỉ trò chuyện vài lần trên QQ, Bạch Y biết được Lữ Thư Na đã bắt đầu một mối tình mới, đối phương khá đẹp trai, cũng rất yêu thương cô ấy, hoàn toàn cưng chiều cô ấy như công chúa. Nhìn những dòng tin nhắn đầy niềm vui và hạnh phúc mà chị họ gửi đến, Bạch Y cũng không khỏi mừng cho cô ấy.

Ngoài ra, Lữ Thư Na còn kể lể với Bạch Y về một người. Đó là một bạn nam cùng khóa với Bạch Y, học lớp bên cạnh, tên là Tiết Thành Hạo. Tin nhắn Lữ Thư Na gửi cho Bạch Y là: "Người này theo đuổi chị, chị không đồng ý, thế là anh ta dẫn người đến chặn chị, muốn ép chị đồng ý, thật là kém sang."

Trọng tâm của Bạch Y là sự an toàn của chị họ, cô đặc biệt dặn dò Lữ Thư Na nhất định phải đi cùng bạn bè. Lữ Thư Na nhanh chóng trả lời: "Đừng lo, ngày nào chị cũng đi cùng bạn trai, có con trai bên cạnh, người đó không dám làm gì chị đâu."

Thời gian không ngừng trôi. Thời tiết cũng ngày càng ấm áp. Đồng phục học sinh màu xanh trắng kiểu xuân thu lại xuất hiện khắp các trường học ở Thẩm Thành.

Ngày 21 tháng 4 là một ngày thứ Năm. Cũng là sinh nhật 17 tuổi của Chu Vụ Tầm.

Đêm sinh nhật Bành Tinh Nguyệt ở quán KTV đã nói, đợi đến sinh nhật Chu Vụ Tầm, mấy người họ sẽ đi một lần nữa. Tuy nhiên, khi ngày đó thực sự đến, Bành Tinh Nguyệt lại quên bẵng lời mình đã nói. Cô ấy thậm chí không nhớ hôm nay là sinh nhật Chu Vụ Tầm.

Đối với Bành Tinh Nguyệt, hôm nay là thứ Năm, một ngày thứ Năm bình thường như mọi tuần. Hoàn toàn không có gì đặc biệt.

Bản thân Chu Vụ Tầm cũng không nhắc đến hôm nay là sinh nhật mình.

Tiết thứ tư buổi sáng là tiết tự học hóa học. Nhưng Dương Kỳ Tiến có cuộc họp phải tham dự, nên chỉ có thể nhờ Bạch Y phát đề thi, tiết này để học sinh làm bài.

Giờ ra chơi, khi Bạch Y đến văn phòng ôm đề thi và phiếu trả lời, Dương Kỳ Tiến nói với cô: "Bạch Y, sau giờ học em thu lại đề thi và phiếu trả lời tập hợp lại để ở văn phòng thầy nhé."

Bạch Y đáp: "Vâng, thưa thầy."

"À đợi đã," Dương Kỳ Tiến bỗng gọi Bạch Y lại, thầy đưa cho cô một chiếc chìa khóa, dặn dò: "Lát nữa em đến phòng phát thanh một chuyến, bạn phụ trách phát thanh khối chúng ta hôm nay xin nghỉ rồi, em đến phòng phát thanh tìm vài bài hát để bật nhé."

Trường trung học số 1  Thẩm Thành hàng tuần vào trưa ngày thứ Ba và thứ Năm hàng tuần đều mở đài phát thanh và bật nhạc.

Bạch Y nắm chặt chìa khóa trong tay, ngoan ngoãn nói: "Vâng."

Từ văn phòng về lớp, Bạch Y đưa thẻ học sinh của mình cho Bành Tinh Nguyệt, nói với cô ấy: "Tinh Nguyệt, trưa nay giúp tớ mang cơm về nhé, lát nữa tớ phải thu bài tập."

Bành Tinh Nguyệt đồng ý: "Được thôi."

Sau đó lại xót xa nói: "Làm đại biểu môn cũng khó quá, còn phải hy sinh cả thời gian ăn uống."

Bạch Y cười, không bình luận gì. Cô không nói với Bành Tinh Nguyệt việc mình phải đến phòng phát thanh thay ca bật nhạc.

Sau giờ học buổi sáng, phần lớn học sinh đều đến căng tin trường. Bạch Y ở trong lớp thu gọn từng xấp đề thi và phiếu trả lời được truyền đến hàng đầu tiên của mỗi dãy, sau đó đi đến văn phòng.

Cô đặt bài tập lên bàn làm việc của Dương Kỳ Tiến rồi đi đến phòng phát thanh.

Bạch Y bật thiết bị, tìm bài hát cô muốn phát rồi nhấn phát.

Ngay lập tức, giai điệu nhẹ nhàng vang lên khắp sân trường.

"Tại sao sữa lắc không ngọt, tại sao phong cảnh không đẹp, vì anh ở bên, thế giới chỉ còn lại một tiêu điểm."

Bạch Y đứng trong phòng phát thanh, lặng lẽ lắng nghe bài hát này. Cô bật một bài hát của thần tượng Ngũ Nguyệt Thiên, tên là "Happy BirthDay".

Thực ra, Bạch Y có tư tâm. Cô mượn bài hát này để nói "Happy Birthday" với một người nào đó.

Hôm nay là sinh nhật của Chu Vụ Tầm.

Cô muốn chúc cậu sinh nhật vui vẻ.

Bạch Y không bật các bài hát khác, cô chỉ bật đi bật lại bài này ba lần. Lời bài hát này có 13 câu "Happy Birth Day". Bật ba lần, tương đương với 39 lần chúc mừng sinh nhật.

Chỉ cần cậu có thể nghe được một trong ba mươi chín lần đó là đủ.

Không lâu sau, thời gian phát thanh kết thúc. Bạch Y từ phòng phát thanh đi ra, đi về phía tòa nhà dạy học. Cô vừa đến cửa sau lớp học, bỗng bị một giọng nói trầm thấp lười biếng từ phía sau gọi lại.

"Bạch Y."

Bạch Y chợt khựng lại, toàn thân cứng đờ trong chốc lát. Cô gồng cổ giả vờ tự nhiên quay người lại, Chu Vụ Tầm đang đi về phía cô.

Trong tay cậu cầm một phần cơm trưa đã được đóng gói. Trong mấy giây cô hoảng loạn, cậu đã dừng lại trước mặt cô.

"Tinh Nguyệt và Hà Tụng đi siêu thị rồi," Chu Vụ Tầm giải thích qua loa, đưa phần cơm trong tay cho cô: "Cơm của cậu."

Bạch Y cụp mi mắt xuống, ánh mắt lơ đãng không dám nhìn cậu, cô nhanh chóng đưa tay nhận lấy bữa trưa, nhẹ giọng cảm ơn: "Cảm ơn."

Nói xong, Bạch Y quay người, lưng căng thẳng bước vào lớp.

Ngày 21 tháng 4 năm 2011.

Chu Vụ Tầm, chúc mừng sinh nhật 17 tuổi.

Không chỉ hôm nay, mỗi ngày đều phải vui vẻ.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận