Thái tử, Tấn Vương đều ái mộ muội muội ta, nàng tư chất mẫn tiệp, lại có dung mạo khuynh thành, vốn là danh viện khuê các được chú ý nhất kinh đô.
Để tránh huynh đệ tương tàn, mỗi người họ nhượng bộ một bước, cái thoái lui ấy của bọn hạ, lại thành ra cầu thú ta.
Ta đây, dung mạo có vài phần tương tự muội muội.
Từ nhỏ, ta đã không được phụ thân cùng kế mẫu yêu thích, lớn lên chỉ là quân cờ, là bàn đạp cho muội muội cùng gia tộc. Dựa vào thủ đoạn ngoan độc, ta leo lên vị trí Thái hậu buông rèm nhiếp chính, hưởng vinh hoa phú quý.
Những kẻ năm xưa hãm hại ta, sau đều phải bỏ mạng dưới tay ta.
Nào ngờ, ta lại được trọng sinh. Trời xanh trêu ngươi, bắt ta phải sống lại lần nữa, bắt đầu lại từ đầu.
Cũng được, vậy để bọn chúng nếm mùi chếc chóc thêm một lần cũng không vấn đề gì cả đâu.
Bình luận truyện