Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới

Chương 638.




Khoảnh khắc diễn xuất tuyệt vời 2
Tô Cẩm nói khẽ: “Yên tâm đi, con cá lớn này nhất định sẽ cắn câu. Anh ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy đâu!”
Dù sao hiện tại cô rất suy yếu, trọng thương còn chưa khỏi, đây cũng là thời điểm tốt nhất để giết cô. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, sẽ không có một Cơ gia chủ khác để liều mạng với cô nữa!
Ba người còn lại đề cao cảnh giác và sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Sở Lâm và Phương Tri Hạc sáng nay mới biết được kế hoạch cụ thể của Tô Cẩm, họ không hề ngờ rằng Thiên Uyên lại có thể có cá lọt lưới…
Không thể không nói, lão già Cơ gia chủ kia thật sự rất xảo quyệt.
Tô Cẩm vẻ mặt hết sức nghiêm túc của ba người, cố ý vẫy tay trước mặt bọn họ: “Ôi chao, đừng có căng thẳng như vậy, chỉ là cá lọt lưới thôi mà, đừng lo!”
Ngay cả Cơ lão đầu tử cũng bị cô chơi chết, huống chi là một con cá lọt lưới không ra gì?
“Sư phụ, cô phải cẩn thận, mục tiêu chính của bọn chúng nhất định là cô.” Sư phụ mới là người quan trọng nhất.
“Ừ.” Tô Cẩm đáp lại rồi bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Gần nửa tiếng sau, Tô Cẩm đột nhiên mở mắt: “Bọn chúng tới rồi.” Cô nhắc nhở ba người bên cạnh.
Sau khi tiếng nói vừa dứt, lại thêm hai phút nữa trôi qua, một luồng âm khí nồng nặc đánh tới.
Tô Cẩm ngồi trong xe không nhúc nhích.
Phương Tri Hạc là người đầu tiên ra sân, Thất Tinh Kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Trước mặt anh ta là một con lệ quỷ ngàn năm.
Một người một quỷ lập tức chiến đấu.
Nửa phút sau, một con lệ quỷ khác xuất hiện, Sở Lâm cầm Roi Tỏa Hồn ra sân.
Lúc trước khi bọn họ đi Tiểu Bồng Lai, Thiên Uyên chỉ phái ra một con lệ quỷ ngàn năm, nhưng bây giờ đã có hai con thực sự xuất hiện.
Xem ra quả thực Thiên Uyên có kế hoạch dự phòng.
Một chớp mắt tiếp theo, lại thêm một con lệ quỷ khác xuất hiện.
Sở Lâm và Phương Tri Hạc, mỗi người đều bị một con lệ quỷ dây dưa, không thể phân thân ra được chỉ có trơ mắt nhìn con lệ quỷ thứ ba tấn công Tô Cẩm. Nguyên Cảnh dùng lá bùa để chống đỡ, nhưng anh chỉ có thể chống cự được một chiêu rồi bị ném xuống đất, bộ dáng chật vật.
Tô Cẩm lúc đó mới từ từ xuất hiện, gương mặt trông vẫn rất hốc hác.
Cô quay đầu nhìn Nguyên Cảnh đang nằm dưới đất, Nguyên Cảnh hiểu được ý tứ trong mắt cô, hết sức phối hợp hét lên: “A Cẩm, cẩn thận…” Sau đó liền ngất đi.
Tô Cẩm rất hài lòng với diễn xuất của Nguyên Cảnh, rất tốt, cứ tiếp tục phát huy!
Con lệ quỷ kia nhìn Tô Cẩm, trở tay tung ra một kích, Tô Cẩm không kịp phản kháng, bay ra xa mấy mét, ngã xuống đất, ôm ngực phun ra một ngụm máu đỏ chói mắt.
Lệ quỷ dần dần tới gần Tô Cẩm.
Phương Tri Hạc và Sở Lâm giằng co với hai con lệ quỷ, vừa đánh vừa lo lắng gọi sư phụ.
Thời khắc nguy cấp, Tô Cẩm lại ném ra một lá bùa Thiên Lôi.
Đáng tiếc uy lực của bùa Thiên Lôi không mạnh, chỉ tranh thủ cho cô vài giây để chạy trốn.
Cô cố hết sức đứng dậy chạy về phía trước, bước chân loạng choạng, chạy được vài bước thì đột nhiên dừng lại, kinh hãi nhìn người đang chặn lại trước mặt.
“Hiên Viên Minh? Sao anh lại ở đây?” Tô Cẩm giả vờ ngạc nhiên hỏi.
Phía sau cô là lệ quỷ đang bay nhanh tới, cô như bị lâm vào hai mặt giáp công.
Hiên Viên Minh nhếch môi cười, ánh mắt không hề kiêng kị đánh giá bộ dáng chật vật của Tô Cẩm: “Tô quán chủ, chúng ta lại gặp nhau, xem ra duyên phận không cạn.”

Anh ta thua 1
Vẻ mặt Tô Cẩm chán ghét: “Duyên phận sao? Tôi với anh không hề có duyên phận nào hết. Lúc này mà có thể xuất hiện trước mặt tôi, xem ra Hiên Viên thiếu gia thật đúng là không đơn giản!”
Hiên Viên Minh nhìn Tô Cẩm rồi lại liếc nhìn lệ quỷ, ý bảo nó dừng động tác.
Chỉ dùng một ánh mắt, nó đã dừng lại ở sau lưng Tô Cẩm.
Vẻ chán ghét trên mặt Tô Cẩm dần bị vẻ lạnh lùng thay thế.
Trong mắt Hiên Viên Minh hiện lên nụ cười, dù sao lúc này anh ta đã là người chiến thắng!
“Tô quán chủ, cô quả thực rất thông minh, đáng tiếc, cô vẫn là lỡ một chiêu, thua tôi rồi.”
Vẻ ôn hòa trên khuôn mặt anh ta không còn, thay vào đó chính là ngông cuồng dã tâm, ngay cả giọng nói cũng trở nên nham hiểm.
“Vốn dĩ tôi cũng không muốn ra tay với cô nhanh như vậy, nhưng cơ hội này quá hiếm hoi, nếu bỏ lỡ thì sẽ không bao giờ có lại nữa.”
Cơ gia chủ đã phải trả giá bằng mạng sống của mình, đồng thời cũng dùng hơn phân nửa thực lực của Thiên Uyên mới khiến Tô Cẩm bị thương nặng!
Mà bây giờ, vừa vặn từ anh ta, thủ lĩnh mới của Thiên Uyên, đích thân giải quyết Tô Cẩm!
Anh ta lùi lại vài bước, nhìn lệ quỷ phía sau Tô Cẩm, môi mỏng phun ra một chữ lạnh như băng: “Giết!”
Vào thời khắc mấu chốt này, anh ta sẽ không lãng phí thời gian, càng sẽ không cho hai đồ đệ của Tô Cẩm một cơ hội chạy tới cứu người!
Một giây sau, lệ quỷ đưa tay đánh về phía Tô Cẩm.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tô Cẩm lách mình tránh đi, cũng một tay túm lấy Hiên Viên Minh quăng về phía dưới tay lệ quỷ.
Một chưởng kia của lệ quỷ trực tiếp đánh vào Hiên Viên Minh, khiến cho anh ta phun ra một ngụm máu tươi.
Một kích của lệ quỷ ngàn năm, anh ta không hề có phòng bị…
Hiên Viên Minh ngơ ngác: “?”
Anh ta căm hận quay đầu lại, chỉ thấy Tô Cẩm đang mỉm cười nhìn mình.
“Thật xin lỗi, tôi không ngờ kỹ năng diễn xuất của mình lại tốt như vậy.”
Trong mắt Hiên Viên Minh hiện lên vẻ kinh hãi: “Cô lừa tôi?” Anh ta không bao giờ ngờ được rằng chuyện đã đến nước này thì lại bị đảo ngược?
Tô Cẩm có phần khiêm tốn giải thích: “Việc này sao có thể gọi là lừa gạt được? Nếu tính toán nghiêm túc thì đó cũng là anh đã lừa tất cả chúng tôi trước, tôi chỉ là phản công lại thôi.”
Lời nói nhẹ nhàng, lại nói ra những lời đau lòng nhất.
Không đợi Hiên Viên Minh ra tay, Tô Cẩm đã trực tiếp ở ngay trước mặt anh ta, một chiêu giải quyết lệ quỷ ngàn năm!
Hiên Viên Minh cũng không dám thở mạnh, anh ta đứng đó, nhất thời có chút ngơ ngác: “Tô quán chủ, xin nghe tôi giải thích…”
“Không, tôi không muốn nghe lời bào chữa của anh.” Tô Cẩm lạnh lùng ngắt lời anh ta.
Cô nhìn Hiên Viên Minh, tiếp tục nói những lời tàn nhẫn: “Anh có biết tại sao Cơ gia chủ có thể ẩn náu nhiều năm như vậy không?”
“Bởi vì ông ta không chỉ thận trọng mà còn biết mọi chuyện không thể gấp gáp được. Ông ta vì đại nghiệp của mình mà trù tính sắp đặt hơn hai mươi năm, còn anh thì sao? Lúc này mới chỉ ngắn ngủi hai ngày thôi mà anh đã không nhịn được rồi à?
Cho dù không có tôi thì anh cũng không thể làm nên đại sự.”
Hiên Viên Minh nghiến răng nghiến lợi nhìn Tô Cẩm: “Cô nghi ngờ tôi từ khi nào?”
Tô Cẩm liếc mắt nhìn anh ta: “Anh có kéo dài thời gian cũng vô ích, thương thế của tôi đã khỏi hẳn, anh hết hy vọng được rồi.”
Hiên Viên Minh: “…” Mệt mỏi, hủy diệt đi.
“Đây không phải là lần đầu tiên tôi và Thiên Uyên giao thủ với nhau. Từ trên xuống dưới, Thiên Uyên đều thích lưu lại một chiêu hoặc là kéo ra một con dê thế tội. Thân là đại Boss của Thiên Uyên, sao lại không chừa lại một đường lui chứ?
Hơn nữa, trong căn phòng bí mật của ông ta còn thiếu một vài tài liệu, cùng với hành vi khác thường của anh đã khiến cho tôi có một suy đoán.
Có lẽ là trong thời gian lúc trước ông ta đã tìm đến anh, bởi vì dã tâm trong mắt anh quá rõ ràng. Mà ông ta không còn chỗ nào để trốn cả, bởi vì ông ta biết, chỉ cần tôi tiến vào Tiểu Bồng Lai thì nhất định sẽ bắt được ông ta!
Trận quyết đấu này, hoặc là tôi chết, hoặc là ông ta chết! Nếu ông ta chết, chẳng khác nào bao nhiêu năm vất vả đều sẽ uổng phí!

Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận