Để Theo Đuổi Bạch Nguyệt Quang, Tôi Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 36.




Về đến nhà, hai người liền bận rộn ngay.
Nhan Trăn phụ trách liên lạc với các đạo diễn quen biết, còn Lục Mạn thì áp dụng chiến lược vòng vo, liên hệ diễn viên và nhân viên hậu trường, tìm kiếm những đạo diễn, nhà sản xuất và dự án xuất sắc để giới thiệu. Suốt một ngày trời, hai người cầm điện thoại đi vòng quanh trong nhà. Đến chiều tối, kết thúc một ngày chiến đấu, cả hai cùng nằm vật ra ghế sofa, rõ ràng là không có thành quả gì.
“Bên em sao rồi?” Lục Mạn yếu ớt hỏi.
“Đạo diễn Tống cũng nói không được.” Nhan Trăn cũng thở dài sâu sắc.
Đạo diễn Tống là người thân thiết nhất với Nhan Trăn, dù ban đầu cũng chỉ là một cơ duyên bất ngờ mà quen biết. Ông ấy tính khí nóng nảy, chất lượng phim không ổn định, nhưng làm người thẳng thắn, trong giới đạo diễn cũng có tên tuổi. Nếu ông ấy đã nói không được thì đúng là không còn đường nào rồi.

Cảm giác không lối thoát, không chốn dung thân, thật tồi tệ.
Áp lực từ bên ngoài vẫn không ngừng đè nặng, Nhan Trăn vừa bất lực vừa lo lắng, giống như kiến bò trên chảo nóng, phiền muộn không yên.

Nói ra cũng lạ, mỗi khi Nhan Trăn gặp khó khăn trắc trở, Đàm Dực luôn sẽ xuất hiện.
Lúc thì là một vai diễn, lúc thì là một buổi phỏng vấn, khi thì là một tin tức, một tấm thiệp, thậm chí là một bộ phim, luôn đồng hành bên cạnh cô.
Lúc này, đó gần như là niềm an ủi duy nhất của Nhan Trăn.
Sợi dây gắn kết kỳ diệu và đặc biệt đó, qua mười năm đã ăn sâu vào máu thịt, để lại dấu ấn không thể xóa nhòa.
Chính nhờ ánh sao lung linh nhưng bấp bênh ấy, Nhan Trăn đã vượt qua từng khoảnh khắc quan trọng trong đời.
Một sự đồng hành dịu dàng nhưng cô độc.

Đàm Dực lại có phim mới ra mắt.
Vẫn là thể loại tiên hiệp huyền huyễn, khác với vẻ phóng khoáng, tiêu dao của Tiêu Sách trong “Tiên Hiệp Kiếm”, vai diễn lần này ngây ngô đến mức ngốc nghếch, dù đã trải qua thăng trầm thế sự nhưng trong tâm vẫn thuần khiết sáng trong.
Nếu bộ phim trước nói về sự trưởng thành, thì bộ này chính là nói về "ban sơ tâm nguyện".
Ban sơ tâm nguyện.
Dường như khởi đầu của mình cũng là Đàm Dực.

Vì một quảng cáo mà tham gia cuộc thi, vượt qua vòng tuyển chọn, rồi huấn luyện.
Cuối cùng không giành được hạng nhất, cũng chẳng quay được quảng cáo, nhưng lại kiên trì đi đến tận bây giờ.
Vì sao lại kiên trì? Trước đây Nhan Trăn không biết. Mãi đến khoảnh khắc này.
Khi phải vất vả tìm vai diễn, khi mà có thể suốt năm tới không có phim để đóng, cô mới chợt hiểu ra:
Cô yêu việc diễn xuất.
Yêu việc được nhập vai, yêu việc trải nghiệm những cuộc đời khác nhau qua các nhân vật.

Dù là một trợ lý vô danh, hay Bạch Ninh cao ngạo cố chấp, hay là Thanh Hà trung nghĩa can trường… tất cả đều được cô thổi hồn vào, cũng để lại trong cô một phần bản thân.
Trên hành trình này, Nhan Trăn trưởng thành qua từng vai diễn, cũng dần hiểu hơn về cuộc sống.

Đúng vậy, cô yêu diễn xuất, và muốn cứ thế mà tiếp tục.
Chỉ tiếc là đến khi quyền đó bị tước đoạt, cô mới nhận ra điều ấy.

Phim vẫn đang phát, Nhan Trăn kéo lại tinh thần, chăm chú xem Đàm Dực trên màn hình.
Đàm Dực trên màn ảnh ngây ngốc, đáng yêu, như một chú cún con đi lạc nhà.
Khóe miệng Nhan Trăn khẽ cong lên, những u ám trong lòng cũng tan đi không ít.
Cùng một thể loại, nhưng hai vai diễn hoàn toàn khác biệt, Đàm Dực vẫn diễn tốt như thường.

Điều này góp phần không nhỏ giúp bộ phim đại bạo.
Nếu “Tiên Hiệp Kiếm” là người mở đường cho dòng phim cổ trang huyền huyễn, thì Đàm Dực chính là người dẫn đầu.
Kể từ khi phim lên sóng, nhân vật Tiêu Sách gây bão khắp mạng, dòng phim tiên hiệp nổi lên như nấm sau mưa.
Một mình làm nổi cả một thể loại, Đàm Dực nổi tiếng là điều hiển nhiên.

Hai bộ phim ăn khách liên tiếp, cộng thêm các quảng cáo và show truyền hình gần đây, Đàm Dực đúng là đang ở thời kỳ đỉnh cao.
Suốt nửa năm qua luôn đứng đầu bảng hot search, khiến không ít ngôi sao thần tượng phải lùi bước.
Ngay cả các lễ trao giải nội bộ giới truyền thông cũng khó có vé.
Đàm Dực nổi tiếng, nổi đến rực rỡ.
Nhan Trăn không khỏi nhớ tới cậu thiếu niên mặc áo giáp trước điện năm xưa, lòng đầy cảm xúc.

Sau khi xem phim một tiếng rưỡi, điện thoại của Nhan Trăn vang lên vài lần, đến khi cô hồi thần thì máy đã đầy ắp tin nhắn.
Dạo này Nhan Trăn nhận được rất nhiều lời hỏi thăm, có khi chưa đầy nửa ngày đã hơn chục tin nhắn.
Bao gồm cả thầy cô, bạn học cũ ngạc nhiên và quan tâm, đạo diễn, diễn viên cùng đoàn hỏi han, cùng bạn bè, người thân – chú thím và cả Nhan Huy.
Chú thím thì vẫn dai dẳng lo lắng như thường lệ, ngược lại là Nhan Huy có thái độ khác lạ, nói một đống chuyện không đầu không cuối, bảo cô hãy tôn trọng ý nguyện bản thân, thậm chí không cần về nhà nữa.
Nhan Trăn hơi bất ngờ, nhưng cũng không nghĩ sâu, chỉ cho rằng vợ chồng họ lại bất đồng ý kiến gì đó.

Trong danh sách tin nhắn có hai tin khiến cô bất ngờ.
Một là từ Tần Vũ San, vỏn vẹn ba chữ: “Cảm ơn cô.”
Vừa là lời cảm ơn, cũng là lời xin lỗi.
Kể từ khi Á Tinh đưa ra phương án xử lý, nhiều người đều mặc định rằng phải xử lý nghiêm, dửng dưng để Nhan Trăn bị kẹt ở vị trí khó xử, quên mất đây vốn là chuyện giữa Đường Lạc và công ty, cũng quên luôn nữ chính “Oán Thế Từ” thật sự là Tần Vũ San.

Nhưng Tần Vũ San thì không.
Cô biết nếu không có Nhan Trăn, thì người bị bêu riếu hôm nay là ai; cũng biết nếu Nhan Trăn ngay lúc đó phủi sạch quan hệ, thì giờ đang bị cư dân mạng lôi ra mắng là ai.
Thế nên vào buổi tối đang quay phim, sau bao lần do dự, Tần Vũ San đã gửi đi ba chữ đó.
Khoảnh khắc ấy, những tranh chấp trước đây cũng trở nên dịu lại.

Tin nhắn còn lại là từ một số lạ.
Gửi rất nhiều thứ cho Nhan Trăn — nói chuyện diễn xuất, nói chuyện đạo diễn, nói bản thân vẫn chưa có cơ hội.
Cuối cùng thẳng thắn nói đã đổi số, từ bỏ việc làm diễn viên quần chúng ở Hoành Điếm, về Thâm Quyến làm việc.
Đến khi thấy ký tên là “Đóa Hoa Duy Nhất của Hoành Điếm”, Nhan Trăn mới nhận ra người gửi là bạn cùng phòng lúc đóng phim trước kia.
Chuyện khi đó vẫn còn như in, dường như hôm qua bạn ấy còn đang bệnh cần chăm sóc, hôm nay đã về nhà rồi.

Thời gian đẩy con người vào những ngã rẽ khác nhau, số phận cũng thay đổi theo.
Không ngờ cuối cùng bạn ấy lại chọn như vậy.
Lâu ngày không gặp, nhắn tin than thở mà vẫn thấy thân thuộc.

Được xem Đàm Dực diễn xuất, nghe Tần Vũ San cảm ơn, chuyện trò cùng "Đóa Hoa Duy Nhất", nếu không vì lần này được nghỉ, có lẽ cô chẳng có cơ hội nghe được những điều này.
Vậy cũng không phải toàn chuyện xấu.
Nhan Trăn khẽ cười.

Buổi họp báo lần thứ hai nhanh chóng được tổ chức.

Á Tinh hiếm khi phá lệ, lần này chủ động lên tiếng xin lỗi, chấp nhận mọi lời chỉ trích và nghi ngờ, dù đó có là những lời lăng mạ đầy châm biếm. Keene nhận hết, từng câu trả lời, từng lần cúi đầu xin lỗi khiến những người đến để “xem kịch vui” cũng phải im bặt.
Đây đúng là một cú "quay xe" 360 độ khó tin, đến mức không ai dám chắc rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng thái độ của Á Tinh lại vô cùng thành khẩn, không bỏ sót bất cứ chi tiết nào, không để lại sơ hở, khiến người khác không thể phản bác.

Á Tinh lấy lý do “bảo vệ tân binh” để không cho người mới ra mặt, đồng thời công bố bản trailer đầy đủ, cũng như quy trình tuyển chọn diễn viên của công ty.
Dù không nói quá rõ ràng, nhưng những người từng trải qua quy trình này đều hiểu ít nhiều.
Quy trình tuyển chọn của Á Tinh rất hợp lý, trailer cũng xuất sắc, nhưng người xuất hiện nhiều nhất trong trailer lại không phải người từng được đồn đoán trên mạng.
Chỉ cần liếc qua cũng thấy trong đó có điều bất thường.

Liên tưởng đến chuỗi bạo lực mạng suốt nửa tháng qua, cộng thêm lời Keene nhấn mạnh về việc bảo vệ tân binh, mọi người chợt nhận ra—có lẽ tất cả chỉ là một sự hiểu nhầm, họ đã bị lợi dụng để tấn công nhầm người vô tội.

Á Tinh cũng giữ thể diện cho giới truyền thông có mặt, khiến họ không còn ý định “tạo biến”, thay vào đó là ngồi suy nghĩ xem nên sửa lại các bản tin cũ thế nào cho hợp lý.
Dĩ nhiên cũng có không ít người bắt đầu nghĩ đến giả thuyết âm mưu sâu xa hơn: Có khi nào Á Tinh vì muốn bảo vệ người bị bạo lực mạng, nên cố tình sửa trailer để định hướng dư luận và kéo truyền thông về phía mình?

Trong chốc lát, các giả thuyết mọc lên như nấm sau mưa, tưởng tượng bay xa như pháo hoa.

Keene tiếp tục giải thích:
“Chúng tôi xin lỗi vì ở buổi họp báo trước đã để một fan cuồng giả dạng nhân viên len lỏi vào đội ngũ tổ chức, khiến quy trình họp báo hỗn loạn và những thông tin được tung ra hoàn toàn sai lệch với sự thật. Về việc này, chúng tôi sẽ tiến hành...”

Fan cuồng?
Anh ta lại thành fan cuồng của Nhan Trăn?

Ngồi trước màn hình TV để xem Keene xử lý ra sao, Dương Lỗi tức thì đờ mặt.

Đen đủi thay, Keene còn “tiện miệng” nhắc luôn chuyện hắn từng theo dõi Nhan Trăn, thậm chí còn khóa cô lại trong phòng luyện tập.
Hắn nhìn màn hình, thấy mình bị Keene bình thản “chuyển hóa” thành một fan cuồng giả dạng nhân viên, đi theo dõi và quấy rối nghệ sĩ.

Dương Lỗi tức điên lên. Thế này là cái gì?
Không nói gì đến hội đồng quản trị? Không nói đến mâu thuẫn nội bộ? Vậy bước tiếp theo làm sao triển khai? Toàn bộ kế hoạch bị xáo trộn hết rồi!

Hắn cầm điện thoại gọi cho Thi Sẩn Hoài, muốn vớt vát tình hình:
“Tôi muốn tung tin! Nữ chính của ‘Oán Thế Từ’ thật sự có chỗ dựa! Chính là Trịnh Bội! Tất cả vai diễn trước đó đều do dì cô ta sắp xếp! Cả việc lên được chức giám đốc Á Tinh cũng là nhờ thủ đoạn mờ ám…”

Nghe Dương Lỗi nói một tràng, Thi Sẩn Hoài chẳng có chút cảm xúc nào, lạnh nhạt nói:
“Anh bị đá khỏi cuộc chơi rồi, không biết sao?”
“Nhưng tin của tôi đều là thật! Là thật mà!” Dương Lỗi cứ lặp đi lặp lại.

“Tôi biết.” Thi Sẩn Hoài khẽ cười, “Nhưng mà, lời của một tên fan cuồng biến thái thì ai nghe chứ? Với tình hình bây giờ, những lời đó nghe còn giống bôi nhọ và vu khống hơn.”
Sợ Dương Lỗi không hiểu, Thi Sẩn Hoài bổ sung thêm:
“Gió đã đổi chiều rồi. Fan cuồng thì không phải người, hiểu không?”

Bằng chứng theo dõi mà Á Tinh đưa ra là thật, nếu còn dính dáng gì đến kẻ được gán mác “fan cuồng”, thì chỉ tự rước họa vào thân. Không chút do dự, Thi Sẩn Hoài dứt khoát cúp máy.

Tiếng tút tút vang lên, Dương Lỗi tức đến nỗi ném luôn điện thoại.

Còn có thể tiếp tục thế nào đây?
Chỉ thiếu một chút nữa thôi, chỉ một chút xíu nữa thôi!

Khốn thật, tất cả là tại Nghiêm Quyết! Đều do hắn!

......

“Dọn sạch đống rác rưởi của cô đi. Hợp đồng nhận vai của cô đang ở chỗ tôi. Chúng ta còn nhiều thời gian để nói chuyện.”

Xem xong buổi họp báo, Nghiêm Quyết không biểu cảm gì, gửi đi tin nhắn này, rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Bên cạnh, chai truyền nước lủng lẳng, không ai chăm sóc.
Trên giường bệnh, sắc mặt Nghiêm Quyết tái nhợt.

Sáng nay đang họp trong phòng hội nghị, đột nhiên đau bụng dữ dội, cộng thêm nhiều ngày chóng mặt liên tục, trước mắt bỗng tối sầm.

Lúc tỉnh lại, anh đã bị Keene cùng mấy nhân viên đưa vào bệnh viện.
Nghiêm Quyết cứ thế bị “giam lỏng” tại bệnh viện, bị truyền nước.
Xong xuôi mọi việc, Keene vội vã rời đi, quay về công ty chuẩn bị cho buổi họp báo.

Anh gắng gượng chịu đựng cho đến khi họp báo kết thúc, nhắn tin cho Đường Lạc xong mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nhưng người nhận được tin nhắn – Đường Lạc – thì chẳng bình tĩnh được như vậy.

Tài khoản mới lập đã bị Nghiêm Quyết phát hiện, đến cả hợp đồng nhận vai cũng nằm trong tay anh ta.
Nếu chuyện này mà công khai cùng với hợp đồng Á Tinh, dư luận chắc chắn sẽ lại xoay chiều, và chuyện nhận phim riêng sau lưng công ty cũng sẽ bại lộ.

Nghĩ đến hai ngày qua mạng xã hội như bãi chiến trường, cư dân mạng tàn nhẫn như hung thần, bản thân vừa mới ổn định chỗ đứng, nếu giờ mọi thứ quay lại vạch xuất phát...

Đường Lạc không dám nghĩ tiếp.

Gần như không do dự, cô ta gọi cho trợ lý:
“Viết bài xin lỗi, mai đăng weibo.”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận