Đưa hai người về chỗ thuê, Từ Thanh Dã lập tức bận rộn. Khách sạn gần phim trường thành rất khó đặt, để hai nữ sinh ra ngoài ngủ anh cũng không yên tâm, nên vội vàng lấy ra một bộ chăn ga gối đệm mới, thay toàn bộ giường bên phòng Thẩm Xác.
“Đêm nay hai người ngủ ở phòng anh trai em, Thẩm Xác, em thì ngủ chung phòng với anh.”
Từ Thanh Dã trực tiếp sắp xếp đâu ra đấy.
Sau khi thu dọn xong, anh bảo hai cô gái cứ nghỉ ngơi trước một chút, muốn hỏi gì thì để lát nữa hẵng nói.
Thẩm Mộc vừa bước vào nhà đã nhìn quanh đánh giá. Gần đây hai người họ có thêm vài món đồ mới, không gian cũng ấm cúng hơn, nhưng dù gì cũng là chỗ ở của hai nam sinh, ít nhiều vẫn hơi bừa bộn, tổng thể thì cũng tạm được.
Vào đến phòng của Thẩm Xác, Thẩm Mộc tiếp tục quan sát khắp nơi. Trong phòng anh đặt rất nhiều sách, đều là liên quan đến biểu diễn. Trên bàn còn có một quyển sổ tay rất dày, Thẩm Mộc mở ra xem, bên trong là những dòng ghi chú học tập chi chít do anh tự viết, còn tỉ mỉ hơn cả ghi chép khi cô còn đi học. Đưa tay chạm vào từng nét chữ, cô gần như có thể tưởng tượng được vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Xác lúc viết những dòng này.
Chỉ lật vài trang, Thẩm Mộc đã quay sang nhìn Tiếu Kiêu:
“Kiêu, tao nghĩ... anh tao thật sự nghiêm túc muốn làm diễn viên.”
“Trước đây tao luôn nghĩ anh mày là kiểu người cổ cổ, nghiêm nghị, thật sự không có gì thú vị. Nhưng hôm nay tao thay đổi cái nhìn rồi. Anh ấy rõ ràng rất sống động, rất cuốn hút. Khi mặc bộ nguyệt bạch trường bào đi về phía tao, tao cảm giác tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Ảnh chào tao, nói gì đó, mà tao thật sự không nghe rõ được chữ nào, chỉ lo nhìn mặt ảnh á.
Mộc Mộc, tao nhìn mặt anh mày đã mấy năm, lẽ ra phải miễn dịch rồi, nhưng hôm nay nhìn ảnh, lại như đang nhìn một người hoàn toàn khác. Tao đột nhiên cảm thấy, anh ấy vốn dĩ nên như vậy, mê người, rực rỡ.
Gương mặt này, đáng lẽ phải xuất hiện trên TV, trong điện ảnh, để mọi người cùng thưởng thức. Tao tuyên bố luôn, tao chính thức ‘lọt hố’, từ nay anh mày chính là mạng sống của tao.Hí hí!”
Tiếu Kiêu nắm lấy tay Thẩm Mộc, giờ phút này cô nàng cảm thấy vô cùng may mắn vì bản thân là bạn thân của Thẩm Mộc, có thể được gần gũi với Thẩm Xác như vậy.
“Mày thật sự nghĩ vậy hả? Nhưng mà anh tao... tính cách anh ấy không hợp với giới giải trí đâu. Anh ấy nói chuyện dễ đắc tội người khác lắm.”
Thẩm Mộc có chút lo lắng. Là người theo đuổi thần tượng lâu năm, cô nàng hiểu rõ giới giải trí là một cái thế giới phức tạp thế nào. Với tính cách thẳng thắn của Thẩm Xác, sợ anh sẽ chịu thiệt.
“Tao không nghĩ vậy. Anh ấy là kiểu người kiên định, có nguyên tắc và lý trí. Chính vì vậy, tao lại thấy anh mày mới là người có thể đi lâu dài. Trong giới giải trí, giữ được bản thân là điều khó nhất, mà anh ấy lại là người giỏi nhất trong việc... làm chính mình.”
Tiếu Kiêu vỗ nhẹ lên mu bàn tay Thẩm Mộc, như an ủi. Huống chi, Thẩm Xác cũng không phải đang đơn độc đi trên con đường này trong thời gian ngắn như vậy, anh đã tìm được đồng đội của mình.
Ở một căn phòng khác, Từ Thanh Dã đang tựa vào chiếc ghế lười, nhìn Thẩm Xác đang ngồi ngẩn người ở mép giường. Cậu thật sự không nói quá nha phát ngốc là ngốc thật.
“Ê, Em của em có định bắt người về không đấy? Em mà đi thì tiền thuê nhà tháng này, Anh không trả lại đâu nha.”
Từ Thanh Dã lo lắng đẩy đẩy Thẩm Xác. Trong nguyên tác, Thẩm Xác phải hai năm sau mới debut, mà hiện tại cậu đã đi trước thời gian, Từ Thanh Dã sợ có “hệ thống” nào đó muốn kéo mọi thứ về lại đúng dòng thời gian.
“Không đâu, em ấy chỉ đến để xác nhận xem em có bị lừa không thôi. Còn lại, em ấy không can thiệp vào bất kỳ quyết định nào của em đâu.” – Thẩm Xác lắc đầu.
Gia đình bọn họ vốn rất thoải mái, giữa người thân với nhau cũng không có quá nhiều ràng buộc. Trong hầu hết mọi việc, họ đều tôn trọng quyết định của nhau.
Tất nhiên... trừ những chuyện vi phạm pháp luật.
“Vậy thì tốt.” – Từ Thanh Dã thở phào.
Từ Thanh Dã gật đầu, như chợt nghĩ ra điều gì đó, rồi dọn chiếc ghế dựa đối diện Thẩm Xác, ngồi xuống.
“Có thể hỏi chút được không, từ trước đến nay, em đã vạch sẵn con đường cuộc đời mình như thế nào? Anh thật sự khá tò mò.”
Từ Thanh Dã ngẩng đầu nhìn Thẩm Xác, vẻ mặt đầy mong chờ. Thẩm Xác, người như vậy, dù không bước chân vào giới giải trí, cũng khó mà sống cuộc đời bình phàm được.
“Không nghĩ quá nhiều, đại khái là thi lên thạc sĩ, rồi tiếp tục học tiến sĩ, trở thành một triết gia hoặc tác giả. Nếu không được nữa thì làm thầy giáo. Tóm lại, đại khái là một cuộc đời rất nhàm chán.”
Thẩm Xác hình dung nếu mình không nóng vội chạy đến đây, chắc chắn cuộc đời sẽ hoàn toàn khác biệt.
“Triết gia cũng được, tác giả cũng được, họ không ngừng tự vấn và sáng tạo. Thật ra, làm diễn viên cũng vậy thôi, diễn lại một nhân vật cũng là một dạng sáng tạo thứ hai, càng sâu sắc thì càng cần tự hỏi và nghiên cứu kỹ lưỡng. Như vậy chẳng phải đều là trăm sông đổ về một biển sao?”
“Anh nói chuyện ngày càng giống một triết gia rồi đấy.”
Thẩm Xác mỉm cười nhẹ. Dù tiếp xúc với Từ Thanh Dã không lâu, nhưng điều đó cũng đủ khiến anh thấy thú vị. So với việc 20 năm qua, gặp được một người như vậy, thì quả thật rất có ý nghĩa.
“Giúp em gỡ cái khăn trùm đầu đi, da đầu đau quá.”
Sau một ngày bận rộn, Thẩm Xác vẫn chưa tháo bộ tóc giả ra. Từ Thanh Dã vội đứng lên lấy dụng cụ. Phải dùng keo dính để gỡ ra nên khá phiền phức, chứng tỏ Thẩm Xác quả thật không khéo tay.
Từ Thanh Dã giúp gỡ tóc giả, keo dính khiến da đầu Thẩm Xác đỏ lên. Anh duỗi tay vuốt ve, ánh mắt nhìn vệt đỏ ấy như có chút đau lòng.
Thẩm Xác thấy ngứa ngáy, Từ Thanh Dã sờ nắn một chút lại làm cảm giác ngứa càng lan sâu hơn, giống như bị cào mà không tới chỗ ngứa vậy.
“Lần sau hạn chế đóng cổ trang nhé, khăn trùm đầu dán nhiều dễ khiến đầu hói lắm đó.”
Từ Thanh Dã nhìn kỹ làn da đỏ của Thẩm Xác một lúc rồi tổng kết câu đó,Thẩm Xác ngẩng đầu nhìn lại không đáp lời, chỉ nhẹ nhàng đẩy anh ra rồi bắt đầu cởi chiếc trường bào trên người.
Từ Thanh Dã bị đẩy ra, ngồi trở lại ghế, còn Thẩm Xác cởi nhanh quần áo, khiến Từ Thanh Dã ngồi bên cạnh cứ thế mà thưởng thức cảnh tượng.
Trong nguyên tác, dáng người Thẩm Xác được miêu tả vô cùng khoa trương, cơ bắp săn chắc, tỷ lệ hoàn hảo, gầy mà không yếu, có múi bụng rõ ràng, vừa xinh đẹp vừa khỏe khoắn.
Nhưng đó là thành quả sau một thời gian luyện tập quản lý sau khi debut. Hiện tại, dáng người Thẩm Xác cũng không tệ, nhưng nhìn vẫn có phần đơn giản.
“Xem đủ rồi chứ?”
Thẩm Xác mặc xong quần áo, liếc Từ Thanh Dã một cái. Từ Thanh Dã vừa mới nhìn xong, ánh mắt và cách đánh giá thương phẩm dường như không mấy hài lòng.
“Còn phải luyện nhiều nữa, đừng sợ bị người ta để ý. Thực ra em cũng không tệ đâu, rèn luyện thêm chút nữa là chuẩn nam thần rồi đó.”
Từ Thanh Dã không để bụng, nhưng vẫn lén sờ sờ bụng nhỏ mềm như bông của mình, rõ ràng anh còn không bằng Thẩm Xác.
Thay quần áo xong bước ra cửa, Thẩm Mộc cùng Tiếu Kiêu đã ngồi trong phòng khách, Thẩm Mộc nghiêm túc nhìn chằm chằm hai người đang ngồi đối diện.
“Nói đi, rốt cuộc là vì chuyện gì mà anh quyết định làm diễn viên? Mặc dù em đã chấp nhận, nhưng vẫn thấy chuyện này có chút thái quá.”
“Cũng chẳng có gì to tát, chỉ là đột nhiên cảm thấy giới giải trí rất thú vị. Cuộc sống của anh quá nhàm chán, nên muốn tìm chút điều vui vẻ để làm. Nói thật, chuyện này cũng có liên quan đến em, ngày đó anh giúp em đi sân bay….”
Thẩm Xác nhắc lại sự kiện tối hôm đó, dù đã lâu nhưng anh vẫn nhớ rõ, từ góc nhìn của anh, đó là một cuộc đời hoàn toàn khác biệt so với hai mươi năm trước.
Thẩm Mộc muốn hỏi kỹ hơn về ngày đó, nhưng Thẩm Xác vẫn giữ im lặng, nghe đến đây cô nàng cũng có chút xúc động, không hiểu sao lại bỏ lỡ một đêm xuất sắc như thế.
“Kim thiền thoát xác, bí mật hẹn hò, nắm tay nhau rời đi, thật lãng mạn. Anh chạy khỏi đám người thế tục, chỉ muốn được bên nhau một chút, cảm giác như một cặp đôi ngọt ngào.”
“Nghe nói anh bị cuốn vào một thiếu niên lạ mặt cùng soái ca nào đó, chuyện này cũng thật hấp dẫn.”
Tiếu Kiêu nhìn Thẩm Mộc với vẻ mặt ngây ngô, rồi cúi đầu nhỏ giọng nói một câu ai cũng nghe không rõ, ánh mắt liên tục quét qua Thẩm Xác và Từ Thanh Dã.
“Được rồi, em miễn cưỡng chấp nhận chuyện này. Nhưng giới giải trí đâu phải chốn dễ dàng, em sẽ bảo vệ anh, hộ tống anh, từ nay trở thành fan số một của anh.”
“Fan số một đã có người rồi, em chỉ có thể làm fan số hai.”
Thẩm Xác nghiêng đầu liếc Từ Thanh Dã, Từ Thanh Dã tự đắc giơ tay lên, làm người hầu thân cận nam chủ cũng phải xếp thứ tự.
“Vậy em là fan số ba, cũng gia nhập hội fan luôn.”
Tiếu Kiêu vội giơ tay, ngay sau đó bốn người nhanh chóng kéo thành một nhóm, Thẩm Xác như vậy cũng có được hội hậu viện đầu tiên.
Nói xong chuyện chính sự, Từ Thanh Dã bỗng đứng lên, đi đến bên cạnh Thẩm Mộc rồi ngồi xuống.
“Anh định làm gì?”
Thẩm Mộc hơi phòng bị nhìn Từ Thanh Dã, anh đã lừa gạt người anh trai của cô đi quay phim, liệu có nghĩ đến sẽ lừa gạt luôn cô không? Cô quả thật không thể thả lỏng chút nào.
“Không có gì to tát, chỉ là muốn cùng em tâm sự, kỳ thực chúng ta đã sớm quen biết nhau rồi, Moon.”
Trong thế giới thực, bị gọi tên như vậy, Thẩm Mộc chỉ cảm thấy da đầu tê rần. Chỉ cần nghĩ đến cảnh mình bị lộ diện trên mạng trước mặt người này, mọi chuyện bỗng trở nên quá rõ ràng, như thể họ chỉ có thể sống một cuộc đời duy nhất.
“Anh là ai?”
Thẩm Mộc mạnh mẽ bác bỏ, cười tươi nói, dù có chết cũng không thể chết một mình, nếu anh ấy nói quen biết, chắc chắn là trong giới người, vậy thì phải cho nàng biết id ngay.
“Anh là manh manh đát tiểu bánh bao thịt đây, em chắc còn nhớ anh ha.”
Từ Thanh Dã nói ra tên, làm biểu cảm của Thẩm Mộc trở nên hết sức đặc sắc, bỗng nhiên nàng thấy mình thật ra cũng chẳng đến nỗi chết mặt như tưởng.
“Thật ra anh còn có vài tài khoản khác nữa, em chắc đã từng nghe qua. Gần đây có hai tài khoản nổi bật, một là gọi là ‘Giới giải trí đệ nhất tin nóng đế’, cái còn lại là ‘Aviva’.”
Từ Thanh Dã tiếp tục tự giới thiệu, còn Thẩm Mộc thì chẳng biết nên nhìn thế nào, đến cả Tiếu Kiêu cũng lộ rõ vẻ sợ hãi. Sáng nay họ còn đang bàn luận, thế mà giờ đây một 'phú bà' như thế bỗng xuất hiện ngay trước mặt họ, lại còn là một người đàn ông?
“Không thể nào, Aviva thì đăng toàn hình tự chụp, rõ ràng là nữ mà. Anh đừng nói là anh giả gái chụp hình nhé? Em sẽ mất hết niềm tin lắm đấy.”
Tiếu Kiêu lắc đầu, cô nàng không biết ‘manh manh đát tiểu bánh bao thịt’ và ‘giới giải trí đệ nhất tin nóng đế’ là ai, nhưng về Aviva thì nàng đã xem qua rất nhiều, chắc chắn đối phương là một cô gái xinh đẹp, một tiểu tỷ tỷ tuyệt sắc.