Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 217.




Nếu nói từ góc độ khác, Bạch Tử Ngọc đang chữa trị cho Bạch Hổ, không giám sát được thì cũng chẳng sao.

Cuối cùng Chu Tước không làm gì thêm, chỉ ngồi trên mái nhà, âm thầm lo lắng cho Bạch Hổ.

Trong phòng đã sớm không còn hình bóng của Bạch Hổ và Mạnh Lâm Thanh, giờ này họ đã vào trong không gian.

Đây mới là phòng phẫu thuật thật sự, đầy đủ mọi loại dụng cụ.

Trước khi phẫu thuật, Mạnh Lâm Thanh mới nhận ra mình cẩn thận mấy cũng có sai sót, đã quên không bảo Bạch Hổ cạo đầu trước.

Bây giờ người đã mê man, lại vào không gian, nàng đành tự động thủ lấy ra một cái tông đơ, nhanh nhẹn cạo đầu cho Bạch Hồ.

"Chà, đầu khá tròn trịa." Mạnh Lâm Thanh cười nhận xét.

Tiếp theo là bước quan trọng nhất, phẫu thuật loại bỏ tụ máu.

Mạnh Lâm Thanh sử dụng phương pháp vi phẫu, cho máy móc thực hiện việc làm sạch tụ máu. Tuy nhiên, nhưng vẫn phải mở một lỗ nhỏ ở phía sau đầu Bạch Hổ để máy móc có thể hoạt động.

Những dụng cụ này đều là loại tiên tiến nhất, do Mạnh Lâm Thanh thu mua khi du ngoạn ở các thế giới khác, thuộc loại công nghệ cao.

Phẫu thuật này không chỉ đòi hỏi thời gian mà còn yêu cầu sự tập trung cao độ, tóm lại phải rất cẩn thận.

Toàn bộ quá trình, Mạnh Lâm Thanh luôn căng thẳng, vận hành thiết bị, xử lý tụ máu.

"Sao vẫn chưa ra nhỉ?" Từ sáng đến giờ, Tử Ngọc đã không biết bao nhiêu lần nhìn về phía cửa phòng phẫu thuật.

"Thiếu gia đã nói, cần thời gian, lo lắng cũng chẳng ích gì." Tùy Phong lạnh nhạt nói.

"Hứ, ngươi giả vờ cái gì, đừng cho là ta không biết ngươi cũng lén nhìn!" Tử Ngọc chế giễu.

Từ sáng vào, đến giờ đã qua hai canh giờ nhưng phòng phẫu thuật vẫn chưa có động tĩnh.

Mọi người dù lo lắng, cũng không còn cách nào khác ngoài chờ đợi.

Chu Tước trên nóc nhà sốt ruột sắp điên rồi, nhiều lần muốn xông vào nhưng ngay sau đó lại lập tức đả tọa làm chính mình bình tĩnh lại.

"Thôi nào, đừng lo nữa, ta đoán còn cần thêm một canh giờ nữa." Nhất Nhất già dặn nói ra.

Nàng có lẽ là người duy nhất biết bí mật của phòng phẫu thuật, không phải người, mà là hệ thống kia.

"Chắc không?"

Tử Ngọc ngạc nhiên, sao Nhất Nhất lại biết rõ như vậy.

Không chỉ biết Tiểu Bạch sẽ không sao, mà còn biết cần thêm bao nhiêu thời gian.

"Ừm... ta không chắc, cứ coi như ta đoán thôi." Nhất Nhất nhún vai, nghĩ tốt nhất đừng nói nhiều.

Tùy Phong thì thôi, dù có nghi ngờ cũng chỉ âm thầm suy nghĩ.

Nhưng Tử Ngọc thì khác, nàng sẽ đeo bám hỏi mãi. Hỏi đến khi ngươi cảm thấy phiền mà vẫn còn muốn tiếp tục hỏi.

Nhất Nhất cảm thấy mình thực sự không đối phó được với Tử Ngọc

Quả nhiên, nghe thấy nàng nói vậy Tử Ngọc không hỏi thêm, nhưng Tùy Phong lại liếc mắt đầy ẩn ý.

Thấy chưa, biết ngay Tùy Phong tính toán nhiều hơn.

Mọi người vẫn yên lặng chờ đợi, mong đợi lúc Mạnh Lâm Thanh bước ra từ phòng phẫu thuật.

Một canh giờ sau, cửa mở.

"Sao rồi?" Tử Ngọc và mọi người vội vàng tiến tới.

Lúc này, Mạnh Lâm Thanh trông rất mệt mỏi vì phẫu thuật phức tạp, phải duy trì sự tập trung cao độ trong thời gian dài, tinh thần tiêu hao lớn.

"Không sao rồi, Tiểu Bạch vẫn đang mê man." Mạnh Lâm Thanh nói, bản thân nàng cũng cần nghỉ ngơi.

"Ồ, vậy có phải lát nữa Tiểu Bạch sẽ tỉnh lại không? Hắn có thể hồi phục ký ức không?" Tử Ngọc hỏi, liếc mắt vào trong thấy Tiểu Bạch đang nằm trên giường.

"Có thể, nhưng phải đợi đến khi hắn tỉnh lại mới biết được." Mạnh Lâm Thanh nói thận trọng.

Chu Tước ngồi trên nóc nhà đến thời khắc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Bạch Tử Ngọc đã nói vậy, thì kết quả phẫu thuật hẳn ổn.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận