Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 271.




Nếu thật sự là nữ nhân, không lý nào khi gặp, bà lại không nhận ra chút gì.

"Mẫu hậu, nhi thần không đùa, cũng đã điều tra rõ rồi, Bạch Tử Ngọc là nữ nhân, là thật." Sở Nam Phong nói, mặt nghiêm nghị.

Đến lúc này, Thái hậu mới tin rằng Bạch Tử Ngọc thật sự là nữ nhân.

Vì Sở Nam Phong hoàn toàn không có lý do gì để nói dối về chuyện này, giới tính của Bạch Tử Ngọc rất dễ xác minh, chẳng có lý do gì để bịa đặt cả.

"Được rồi, nếu hoàng nhi nói nàng là nữ nhân, mẫu hậu đương nhiên tin ngươi." Thái hậu nói.

Kết quả điều tra của Sở Nam Phong, nghĩ kỹ thì cũng không có vấn đề gì.

"Nhưng dù là nữ nhân, thì Bạch Tử Ngọc cũng đã có hài tử rồi..." Thái hậu nhắc nhở.

Bạch Tử Ngọc không phải nam nhân, ít nhất vấn đề liệu nàng có thể sinh cháu trai cho hoàng gia đã được giải quyết, nhưng xét đến cùng, nàng vẫn không phải là lựa chọn tốt nhất trong lòng Thái hậu.

Huống hồ, hoàng nhi thích nữ nhân thì mọi việc chẳng phải dễ giải quyết hơn sao!

Dù sao cũng có thể tìm được một người phù hợp hơn Bạch Tử Ngọc.

Về điều mà Thái hậu vừa nói, Bạch Tử Ngọc đã có con, Sở Nam Phong không phản đối, vì thực tế hắn chẳng có cách nào phủ nhận được, nàng rõ ràng đã có ba đứa con.

"Hoàng nhi thử nghĩ mà xem, nếu như nữ nhân trong hậu cung của ngươi là một góa phụ từng lấy chồng và có chồng đã mất, như thế có hợp lý không?"

"Chuyện này mà lan ra ngoài thì thật khó nghe, làm sao đại thần trong triều có thể đồng ý được?"

Thái hậu nghĩ rằng chỉ cần bà thuyết phục bằng lý lẽ tình cảm, nhất định có thể làm Sở Nam Phong thay đổi ý định.

Nhưng bà đã đánh giá thấp quyết tâm của nhi tử mình.

Sở Nam Phong có phải kiểu người bận tâm đến ý kiến của người khác, bận tâm đến những lời dèm pha của triều thần không?

Đương nhiên là không rồi.

"Có gì là không hợp lý chứ?" Sở Nam Phong điềm tĩnh hỏi lại.

Nếu thật sự không thể chấp nhận được tình huống này, thì hắn đã chẳng si mê Bạch Tử Ngọc như vậy. Việc hắn vẫn muốn đưa nàng vào cung đã nói lên rằng hắn không bận tâm đến điều đó.

Hoặc là, hắn có bận tâm, nhưng so với tình cảm dành cho Bạch Tử Ngọc, điều đó chẳng đáng để tính toán.

Chỉ cần so sánh đơn giản, người ta sẽ biết điều gì là quan trọng nhất với mình, bản thân muốn gì.

"Luật pháp quy định rằng sau khi hòa ly thì có thể tái giá, huống hồ là trượng phu đã chết?"

"Trẫm sẵn sàng lấy một quả phụ, chỉ cần trẫm thích là được. Còn đám lão quan lại kia có nói gì... “ Sở Nam Phong mỉm cười, giọng nói đầy khinh thường: “Trẫm không quan tâm, và lời nói của họ chẳng ảnh hưởng được trẫm."

Một câu nói, vang dội và rõ ràng.

Thái hậu rất rõ ràng, một khi Sở Nam Phong đã nói đến mức này đã đủ để chứng tỏ thái độ của hắn, không ai có thể thay đổi càng không thể làm lung lay quyết định của hắn.

Nếu tiếp tục tranh cãi, chưa chắc đã đạt được kết quả tốt.

Ít nhất, chuyện cháu trai đã có kết quả rõ ràng.

Bạch Tử Ngọc dù là quả phụ, nhưng ít ra vẫn là nữ nhân. So với không thể sinh con, thì nàng rõ ràng là lựa chọn tốt hơn.

Thái hậu đành tạm thời không quá khắt khe nữa.

"Được rồi, nếu hoàng nhi đã nói vậy, mẫu hậu sẽ nghe theo ngươi. Chỉ có điều... ngươiđịnh khi nào đưa nàng vào cung?"

"Nàng có hài tử, mẫu hậu có thể không để ý, nhưng sau khi vào cung nhất định phải sinh cho mẫu hậu một đứa cháu trai bụ bẫm. Hoàng gia không thể không có người kế vị."

Điều này là giới hạn của Thái hậu, bà không thể nhượng bộ.

Nếu không, dù có ảnh hưởng đến tình mẫu tử, bà cũng phải dùng biện pháp cứng rắn.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận