Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 292.




Sau khi thành hôn, nàng ta nghe được tin Mạnh Lâm Thanh mang thai, bởi vì lúc đó Mạnh Lâm Thanh đã ở trong lãnh cung. Một nữ nhân ở lãnh cung có thể mang thai, tự nhiên là chuyện lớn.

Nhưng lần này Hoàng thượng lại không có phản ứng gì, bởi vì người rất rõ ràng nguyên nhân mang thai.

Phó Thái y là người phụ trách khám thai cho Mạnh Lâm Thanh, lúc ở nhà dùng cơm, hắn nhắc đến một câu, nói rằng Hoàng hậu có thể đang mang thai ba.

“Biết đâu, nhờ đứa con này, Hoàng hậu nương nương có thể ra khỏi lãnh cung.” Phó Thái y nói.

Hắn ta không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy là tam bào thai mà, tổng phải có một đứa con trai. Chỉ cần một đứa con trai này, là có thể khiến Hoàng hậu mẫu bằng tử quý, thoát khỏi lãnh cung.

Chu Linh Nhi vừa vặn nghe được, trong lòng lại không khỏi d.a.o động.

Nàng ta phải nhẫn nhịn gả vào Phó gia, Mạnh Lâm Thanh lại bởi vì thuốc do nàng ta hạ ngồi mát ăn bát vàng được thánh ân, còn mang thai, hiện tại lại muốn ra khỏi lãnh cung?

Hừ, dựa vào cái gì mà chuyện tốt gì Mạnh Lâm Thanh cũng chiếm hết!

Nàng ta nhất định phải phá đám chuyện này.

“Cha, chuyện này vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.” Chu Linh Nhi nói.

Sau khi gả vào Phó gia, Chu Linh Nhi rất biết cách lấy lòng người khiến cả nhà họ Phó đều răm rắp nghe lời nàng ta, đều cảm thấy nàng ta chu đáo đáng yêu. Lúc này nghe nàng ta nói như vậy, lại nghĩ đến mối quan hệ giữa nàng ta và Thái hậu, còn tưởng rằng có ý gì đó.

“Sao vậy, Linh Nhi, chuyện này không thể nói sao?”

“Cha thử tính thời gian mang thai của Hoàng hậu nương nương, lại nghĩ xem khi nào nàng ấy bị đưa vào lãnh cung, mối quan hệ trong đó… không thể nói rõ, nhưng cũng không thoát khỏi những chuyện đó.”

“Vậy, Hoàng thượng thật sự sẽ coi trọng cái thai trong bụng Hoàng hậu sao?”

“Hơn nữa nghe nói sinh ba rất nguy hiểm, đến lúc đó lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cha bị liên lụy, Phó gia chúng ta khó mà ăn nói.”

Chu Linh Nhi tuy không nói rõ, nhưng ý tứ trong lời nói rất rõ ràng.

Chính là cái thai này của Mạnh Lâm Thanh vốn dĩ đã có, có thể mượn con để được sủng ái hay không còn chưa biết, cộng thêm việc sinh nở đa thai rất nguy hiểm, Phó Thái y tốt nhất vẫn nên cẩn thận.

Người Phó gia đầu óc cũng không phải quá thông minh, bị Chu Linh Nhi dọa dẫm như vậy, liền cảm thấy thật sự có khả năng này.

Cứ như vậy, không ai nhắc đến chuyện này nữa.

Dù sao đến lúc đứa nhỏ sinh ra, chuyện gì đến cũng sẽ đến, vốn dĩ không liên quan gì đến Phó gia.

Không ngờ cuối cùng Mạnh Lâm Thanh thật sự khó sinh, Chu Linh Nhi vô tình nói trúng phóc, mọi người trong Phó gia còn cho rằng nàng ta nhắc nhở thật sự có tầm nhìn xa.

Nhưng mà, đó đều là chuyện sau này.

Đương nhiên trong đó không thể thiếu một ít thủ đoạn của Mạnh Lâm Thanh, chỉ là khi nàng kể với Sở Nam Phong những chuyện cũ này, nhất định là lựa chọn mà nói.

Chuyện gì có lợi cho bản thân lúc này, thì nói chuyện đó, còn những “chi tiết vụn vặt” kia cần gì phải nói rõ ràng làm gì?

“Lúc đó ta ở trong lãnh cung, ngay cả một người có thể dùng cũng không có, kế hoạch giả c.h.ế.t xuất cung lớn như vậy, ngươi cho rằng chỉ bằng một mình ta có thể làm được sao?”

Nói đoạn, thanh âm Mạnh Lâm Thanh có chút uất ức.

Lời ấy nửa thật nửa giả, nàng quả thật hiểu y thuật, quả thật đã giở chút trò cũng quả thật không có người dùng, quả thật không mưu tính chuyện lớn như vậy.

Cho nên cũng không tính là nói dối, Mạnh Lâm Thanh nói năng thẳng thắn.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận