Mục Thần

Chương 805: Phát lệnh bài.





"Kẻ nào dám giết thiếu chủ Cửu Hàn Thiên Cung ta nhất định sẽ bị chính tay người của Cửu Hàn Thiên Cung tiêu diệt. Không ai bảo vệ được hắn!", Hàn Phong Ngọc liếc nhìn Mục Vỹ bên cạnh Bảo Linh Nhi, lạnh lùng hăm dọa.

Phía Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các đã xác định được Mục Vỹ hay đi cùng Bảo Linh Nhi là Mục Vỹ từng xuất hiện tại Thiên Kiếm Sơn - một trong bảy lực lượng hàng đầu phía tây tiểu thế giới Tam Thiên.

Dù Mục Vỹ đang ngụy trang đi chăng nữa, việc điều tra ra thân phận thật sự của hắn trong âm thầm vẫn không hề khó khăn.

Nhưng trên mặt nổi lại có Thiên Bảo Các công khai che chở hắn, Cửu Hàn Thiên Cung không thể động thủ ngay trước mặt họ.

Hơn nữa, quan trọng hơn hết là cao thủ siêu cấp có khả năng đánh tay đôi với lâu chủ Lãm Kim Lâu và các chủ Ám Ảnh Các vừa lộ mặt bên cạnh Mục Vỹ.

Diệp Thu!

Người này cứ kè kè bên hắn, Cửu Hàn Thiên Cung bọn họ rất khó ra tay.

Chỉ cần bất cẩn một chút thôi sẽ khiến Cửu Hàn Thiên Cung tổn thất một vài cường giả ngay.

Trong tiểu thế giới Tam Thiên, cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng tám, tầng chín là lực lượng phải được bảo vệ tuyệt đối.

Nhóm người này đại diện cho căn cơ của một tông môn cường đại.

Nếu nói thiệt hại về võ giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ hai, tầng thứ ba chẳng là gì, thì việc mất đi cường giả từ cảnh giới Vạn Thọ, Vũ Tiên tầng năm trở lên là tổn thất cực kỳ nặng nề.

Dù gì bồi dưỡng ra một cường giả cảnh giới Vạn Thọ chẳng hề dễ dàng!

Để giết chết Mục Vỹ, tổn thất cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng năm trở lên là điều không nên.

"Hàn Phong Ngọc, thật ra ngươi nên cảm ơn Mục Vỹ đó mới đúng, không vậy Hàn Thiên Vũ đã không chết, ngươi cũng đâu có cơ hội được nhận vị trí thiếu cung chủ Cửu Hàn Thiên Cung?"

"Hừ, từ trước đến nay Cửu Hàn Thiên Cung ta chưa bao giờ thiếu nhân tài. Hiện tại Tần sư muội đã thức tỉnh thần phách, càng lúc càng mạnh hơn, một ngày nào đó, nhất định Mục Vỹ sẽ chết dưới tay Tần sư muội".

Phì...

Tuy nhiên, Hàn Phong Ngọc vừa nói xong thì có tiếng bật cười vang lên phá vỡ bầu không khí im lặng nơi đây.

Hàn Phong Ngọc lập tức xấu hổ.

"Mục Vỹ..."

"À, khụ khụ... Ngại quá, tự dưng ta nghĩ đến một chuyện buồn cười nên không nhịn được!"

Đương nhiên thứ làm Mục Vỹ buồn cười là câu Hàn Phong Ngọc mới nói rồi.

Tần Mộng Dao giết hắn ư?

Nếu như Mộng Dao thật sự muốn giết hắn thì đó sẽ là trò cười lớn nhất thiên hạ.

"Ngươi..."

Hàn Phong Ngọc biết chắc người đang đứng sau Bảo Linh Nhi chính là Mục Vỹ, nhưng gã ta không dám lại gần.

Nói không chừng gã ta chưa kịp tới gần Mục Vỹ đã bị Diệp Thu đằng sau giết chết rồi.

Không phải thời gian qua Cửu Hàn Thiên Cung chưa tính đến chuyện phái người tiếp cận Diệp Thu hay đi cạnh Mục Vỹ. Lần nào đến, những người đó cũng kèm một đống lợi ích nhằm lôi kéo y.

Nhưng kết quả là không một ai trở về phục mệnh.

Nó như một đòn cảnh tỉnh cho Cửu Hàn Thiên Cung hiểu rằng lung lạc Diệp Thu là điều không thể!

"Sao hôm nay chỗ này đông vui thế!"

Ngay lúc bầu không khí nơi đây trở nên căng thẳng, lại một giọng nói khác vang lên.

"Đại sư huynh Vạn Trận Tông - Trần Uyên!"

Mọi người lại bàn tán về kẻ mới đến.

Nghe nói Vạn Trận Tông không biết từ đâu tìm về một thiên tài trận pháp, đến cả tông chủ cũng nể trọng và đối xử với người đó như bảo bối. Không biết người đó có tham gia vào sự kiện này không đây.

"Trần Uyên, ngươi tới đúng lúc lắm. Đã có thiên tài luyện đan giỏi nhất - Thiên Vũ công tử của Thiên Đan Tông, thiên tài luyện khí giỏi nhất - Từ công tử đến từ Khí Cụ Môn, giờ lại thêm thiên tài trận pháp giỏi nhất - Trần Uyên công tử!"

Bảo Linh Nhi cười khẽ, trêu chọc.

Thiên Bảo Các là một trong ba ông trùm cầm trịch tiểu thế giới Tam Thiên, đương nhiên đã không ít lần giao lưu buôn bán và hợp tác làm ăn với ba tông môn lớn Khí Cụ Môn, Vạn Trận Tông và Thiên Đan Tông.

Thế nên Bảo Linh Nhi khá thân với ba người.

Không những thế, những người này còn có thứ hạng rất cao trên bảng Thiên Mệnh.

Thứ hạng trên bảng Thiên Mệnh từ một trăm trở lên hầu như đều bị núi Huyền Không chiếm chỗ, nhưng ba người này là một trong những thiên chi kiêu tử hiếm hoi không thuộc núi Huyền Không nhưng xếp hạng trước một trăm.

"Bảo thiếu chủ đừng trêu bọn ta. Vạn Trận Tông bây giờ do một mình Vương sư muội nắm quyền, bọn ta không dám làm gì".

Trần Uyên nở nụ cười đắng chát.

Tuy nhiên, câu này của gã đem lại một sự bất ngờ rất lớn cho người nghe.

Trần Uyên là thầy linh trận trung cấp tiếng tăm lừng lẫy của Vạn Trận Tông, khả năng thiết lập trận pháp cực kỳ cao siêu, rất ít người đua theo kịp.

Vương sư muội được gã khen không dứt miệng phải tài giỏi đến nhường nào đây?

Đương nhiên các đệ tử hạt nhân của những tông môn có mặt tại đây biết chuyện này, ai nấy cũng ngậm miệng giữ bí mật, chẳng qua trong lòng đều hiểu.

Ong ong ong...

Giữa những tiếng bàn luận, một loạt âm thanh vang lên.

Ngay sau đó, từng vòng sáng hạ từ núi Huyền Không xuống.

Những vòng sáng nọ nằm rải rác khắp Không Thành, một số bay ra tầm năm nghìn cây số rồi không thấy bóng dáng đâu.

Các vòng sáng có kích thước không giống nhau, nhưng trong mỗi vòng sáng đều chứa một tấm lệnh bài màu vàng lấp lánh.

Trong chốc lát, mỗi người trong tửu lâu đều cầm một chiếc lệnh bài trong tay.

Lệnh bài có màu vàng ươm, tỏa ra vầng sáng chói mắt. Quan trọng hơn là lệnh bài rực rỡ này đều xuất hiện trong tay mấy người Ma Vô Tình, Trần Uyên, Thiên Vũ, Hàn Phong Ngọc.

Không ngờ Mục Vỹ cũng được nhận lệnh bài nốt.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận