Nam Thần Đều Theo Đuổi Anh Trai Tôi

Chương 113: Phiên ngoại 1: Hoa hồng (1).




Để quảng bá cho bộ phim《 Giếng âm dương》dự kiến chiếu vào dịp Tết Âm lịch, vào tháng Sáu, An Hứa Mạc tham gia chương trình truyền hình thực tế《 Chúng ta ở đây 》 tại Bạch Thành. Đây là chương trình du lịch thực tế đã phát sóng được hai mùa, có tiếng vang rất tốt và hiện được xem là một trong những chương trình chủ lực hàng đầu của đài truyền hình Bạch Thành. An Hứa Mạc là khách mời đặc biệt trong mùa ba, tập thứ sáu. Sau khi nhận được thông báo, cậu nhanh chóng bay đến điểm quay hình cùng tổ sản xuất – thành phố Plovdiv của Bulgaria.

《 Chúng ta ở đây 》mỗi tập có năm thành viên cố định và hai khách mời. Nhưng do một trong hai khách mời là Triệu Vũ Thiên xảy ra chút chuyện bất ngờ, tổ chương trình liền điều chỉnh kế hoạch, để An Hứa Mạc một mình bay trước theo lịch trình quốc tế đã được sắp xếp.

Chỉ thiếu một khách mời thôi mà, mà còn đi cùng tổ chương trình, nên lúc đầu An Hứa Mạc cũng không để tâm gì nhiều. Cho đến khi làm thủ tục lên máy bay, cậu mới nhận ra có điều gì đó sai sai.

Người vốn dĩ chỉ đến tiễn – Chu Cẩn Trầm – vậy mà lại đi cùng cậu lên máy bay.

"Anh Cẩn Trầm." Dù là anh em hay người yêu thì cả hai vẫn chưa công khai, nên khi có người ngoài, An Hứa Mạc vẫn gọi theo cách cũ: "Anh cũng đến Bulgaria sao?"

Chu Cẩn Trầm nhận chăn và gối từ tay tiếp viên hàng không, ra hiệu cho An Hứa Mạc dựa vào nghỉ trước, rồi đặt gối sau cổ cậu.

"Anh đến ghi hình cùng em."

An Hứa Mạc không hề nhận được thông báo gì trước, hỏi: "Anh thay thế Triệu Vũ Thiên sao?"

"Không." Chu Cẩn Trầm đáp: "Anh là... chủ nhà."

Ngoài sáu khách mời chính, chương trình đôi khi sẽ xuất hiện một vị khách đặc biệt – gọi là "chủ nhà". Bốn vị "chủ nhà" trong hai mùa trước đều là các diễn viên nổi tiếng sống ở địa phương chuyến đi diễn ra. Trong tập cuối mùa hai, sự xuất hiện bất ngờ của siêu sao Lý Tổ Sinh – đã ở ẩn nhiều năm bên Mỹ – còn giúp chương trình lập kỷ lục rating.

Thân phận "chủ nhà" phải được giữ bí mật với các khách mời, nên trước đó An Hứa Mạc hoàn toàn không biết gì. Cũng chính vì Triệu Vũ Thiên không thể tham gia nên tổ chương trình mới đồng ý cho Chu Cẩn Trầm bay chung chuyến với An Hứa Mạc.

Giờ thì An Hứa Mạc không biết nên thắc mắc vì sao tổ chương trình lại dễ dãi vậy, hay là nên hỏi vì sao hắn lại có thể trở thành "chủ nhà" ở Bulgaria. Nhưng thôi, được cùng hắn tham gia chương trình, trong giai đoạn cuối kỳ và công việc bận rộn như hiện tại, cũng xem như là một cơ hội quý để thư giãn cùng nhau.

Khi đến sân bay Sofia thì đã 10 giờ đêm. Vừa đáp xuống, cả hai đã phải tách ra theo sắp xếp của tổ sản xuất. Trên đường ra xe đưa đón, từ xa ánh đèn lập lòe trong màn đêm u tối, nhân viên dẫn đường đi phía trước. Chưa đi được bao xa, An Hứa Mạc đã bị một cánh tay kéo lại.

Giữa đêm lạnh nơi đất khách quê người, họ trao nhau một nụ hôn dịu dàng – ngọt ngào hơn cả mùi hương trong không khí.

Dù có bóng tối che phủ, An Hứa Mạc vẫn hơi lo lắng. Chu Cẩn Trầm nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, kéo cổ áo cậu lên một chút.

"Nhớ chăm sóc bản thân, anh sẽ nhanh chóng đến gặp em."

An Hứa Mạc định nói "Anh cứ yên tâm làm việc, đừng lo cho em", nhưng đến miệng rồi lại nuốt xuống, quyết định nói thật lòng: "Ừm." Cậu nói nhỏ: "Em đợi anh."

Từ xa nhân viên gọi tên hai người. Khi An Hứa Mạc vừa định đi, cậu cảm thấy có thứ gì đó được nhét vào túi mình.

Chiếc xe đưa đón khá đơn sơ. Sau khi xuống xe, hai người lập tức tách nhau ra. Lúc đến khu vực sáng đèn, An Hứa Mạc đưa tay vào túi – một vật tròn tròn nằm yên trong lòng bàn tay.

Là một viên kẹo sữa.

----

Sau khi gặp mặt với các khách mời cố định, ngày hôm sau, Triệu Vũ Thiên – người đến trễ nửa ngày – cũng đã có mặt, và chương trình chính thức bắt đầu ghi hình.

Đầu tháng Sáu cũng là thời điểm Bulgaria tổ chức Lễ hội hoa hồng quốc tế nổi tiếng. Hoa hồng nơi đây nổi tiếng khắp thế giới, nên mỗi tháng Sáu, đất nước này đều tổ chức lễ hội hoa hồng hoành tráng, thu hút đông đảo khách du lịch từ khắp nơi. Tổ chương trình lựa chọn địa điểm ghi hình lần này cũng là vì lý do đó.

Lễ hội hoa hồng chính diễn ra vào ngày chủ nhật. Trong ngày ghi hình đầu tiên, các khách mời phải hoàn thành một loạt nhiệm vụ thì mới có quyền lưu trú tại khu trang viên hoa hồng, đồng thời giành được vé xe tham gia lễ hội vào hôm sau. Ban đầu tổ chương trình dự kiến dành trọn một ngày để các thành viên hoàn thành thử thách, ai ngờ tổ khách mời lần này lại quá may mắn – chỉ mới hơn hai giờ chiều đã tìm được chìa khóa thông quan cuối cùng.

Ba tiếng sau đó, mọi người đã được lên xe đến trang viên hoa hồng, niềm vui và sự háo hức không thể nào diễn tả hết. Trên xe ai cũng hồ hởi chúc mừng nhau, riêng An Hứa Mạc lại mơ hồ có linh cảm rằng—trang viên hoa hồng này... có thể có liên quan đến anh trai cậu.

Khi xe đến nơi, đã là hơn ba giờ chiều. Mọi người còn chưa kịp xuống xe thì đã liên tục trầm trồ vì cảnh đẹp ngoài cửa sổ.

Trang viên hoa hồng là một khách sạn sang trọng được cá nhân đầu tư thuê trọn, nằm giữa một cánh đồng hoa rộng lớn. Từ tầng cao của khách sạn nhìn ra không chỉ thấy vườn hoa bên trong mà còn có thể ngắm được cả cánh đồng hoa hồng bạt ngàn phía xa. Vào tháng sáu – mùa hoa nở rộ đẹp nhất – chỉ cần nhìn thôi cũng đủ làm người ta ngẩn ngơ.

Đúng mùa du lịch cao điểm, phòng tầng cao của trang viên gần như không còn trống. Không biết tổ chương trình tìm đâu ra được ba phòng đôi ở tầng cao, nhưng chỉ còn lại duy nhất một phòng đơn ở tầng trệt.

Trong nhóm bảy người có bốn nữ và ba nam khách mời, người ở phòng đơn tất nhiên phải là một trong ba nam. Ban đầu mọi người tính thương lượng với tổ chương trình để ghép chung phòng, nhưng không được đồng ý. Trong hoàn cảnh này, để một người ra ở riêng thì rất khó xử, kế hoạch dùng trò chơi để phân chia của tổ sản xuất cũng bị các nữ khách mời từ chối.

Cuối cùng, An Hứa Mạc chủ động nhận phòng đơn.

Lý do của cậu rất đơn giản: Mình nhỏ tuổi nhất, vốn dĩ nên nhường các tiền bối, hơn nữa chuyến này chủ yếu là đi quảng bá phim, ở tầng nào cũng không quan trọng.

Thỏa thuận xong, bảy người xách hành lý tự đi về phòng của mình. Thang máy lên đến tầng 3, sau khi chào tạm biệt mọi người, An Hứa Mạc đi xuống tầng trệt.

Trang viên hoa hồng có điều kiện cực kỳ tốt. Nghe các khách mời cố định nói, đây là khách sạn có điều kiện tốt nhất từ đầu mùa đến giờ. Vậy nên dù là phòng tầng trệt, hành lang, cách bài trí... đều rất tinh tế, không tạo cảm giác chênh lệch nhiều. An Hứa Mạc cầm chìa khóa được nhận ở quầy lễ tân, mở cửa bước vào phòng. Vừa xoay người lại để kéo hành lý vào, cậu lập tức sững sờ – trong phòng vốn dĩ là phòng đơn, lại có người đang đứng đó.

"......?!"

Một tiếng "Anh trai!" suýt nữa bật ra khỏi miệng, may mà An Hứa Mạc kịp nuốt xuống, nhưng ngay lúc đó — một đóa hoa hồng tươi rói, vẫn còn đẫm sương sớm, đã được nhẹ nhàng đặt lên môi cậu.

"Bất ngờ không?" Người đàn ông với ánh mắt thoáng mang theo ý cười khó nhận ra nói khẽ.

Hoa hồng được nhét vào tay cậu, họ ôm nhau một cái thật nhanh để tránh máy quay. An Hứa Mạc còn chưa kịp phản ứng, cứ thế ngơ ngác cầm hoa nhìn hắn khiến ánh mắt của Chu Cẩn Trầm càng thêm dịu dàng.

"Chúc mừng em đã giành được đặc quyền đầu tiên của chương trình." Chu Cẩn Trầm nói: "Đó là... được ở cùng anh."

"Nhưng... chẳng phải em đang ở phòng này sao?"

"Không đâu, chúng ta sẽ ở... một phòng đôi khác."

Chu Cẩn Trầm vừa nói xong thì kéo luôn vali của An Hứa Mạc đi. Cậu ngơ ngác quay lại nhìn phía đạo diễn và quay phim đứng bên cạnh, nhưng trên mặt họ chẳng có chút ngạc nhiên nào cả – chắc hẳn là mọi chuyện đã được tổ chương trình sắp xếp từ trước.

"Tiểu Mạc, đi thôi."

Chu Cẩn Trầm vỗ nhẹ lên vai cậu, rồi trực tiếp kéo hành lý và dẫn cậu rời khỏi phòng.

Hai người vừa đi không xa thì gặp sáu người còn lại từ tầng trên đi xuống. Họ vừa mới sắp xếp xong hành lý và đang định xuống gặp An Hứa Mạc, nhưng không ngờ lại bắt gặp Chu Cẩn Trầm ở đây.

Sáu người kia đồng loạt trợn mắt há hốc mồm, biểu cảm kinh ngạc thậm chí còn rõ rệt hơn lúc An Hứa Mạc vừa nãy.

"Anh Chu?! Anh..."

Lúc này, đạo diễn đi cùng mới giải thích: Chu Cẩn Trầm là khách mời đặc biệt của trạm Bulgaria, hắn mang thân phận "chủ nhà" trong chương trình, có quyền hỗ trợ thêm cho bảy thành viên còn lại.

Trước đó, các "chủ nhà" xuất hiện trong chương trình đều là những nghệ sĩ nổi tiếng định cư tại điểm đến. Họ thường mang lại sự giúp đỡ rất thiết thực – thậm chí có thể trực tiếp hỗ trợ hoàn thành nhiệm vụ. Cho nên vừa nghe thân phận của Chu Cẩn Trầm, mọi người không khỏi phấn khích.

"Thật không ngờ lại gặp được anh ở đây..."

"Anh Chu, anh từng sống ở Bulgaria sao?"

Cả đám nhao nhao bàn tán một lúc rồi cũng nhanh chóng dừng lại, vì ai cũng biết tính cách của Chu Cẩn Trầm trong giới. Sau khi hắn chào hỏi đơn giản với vài người, sáu người kia cũng nhanh chóng nhường đường để hắn tiện dẫn hành lý đi sắp xếp.

Lúc này, họ mới để ý đến An Hứa Mạc và phát hiện có gì đó sai sai.

"Tiểu An, sao em không bỏ balo xuống? Hành lý vẫn chưa sắp xếp xong à?"

Có người còn phát hiện vali trong tay Chu Cẩn Trầm: "Anh Chu đang kéo cái vali đó... có phải là của tiểu An không?"

An Hứa Mạc nói: "Vừa rồi họ bảo với em là không ở tầng 3 nữa..."

Chu Cẩn Trầm lên tiếng: "Em ấy ở cùng tôi. Ai được chọn làm người đặc biệt sẽ được quyền ở phòng hai người cao nhất tầng."

Sáu người còn lại: "......"

Tổ chương trình tính toán sâu thế này sao?! Giờ hối hận còn kịp không?

Thật ra thì... có hối hận cũng vô ích. An Hứa Mạc khẽ sờ mũi, không khỏi nghi ngờ – tất cả diễn biến này hình như đều nằm trong tính toán của anh trai cậu rồi.

"Tiểu Mạc."

Chu Cẩn Trầm lại gọi, An Hứa Mạc vội đi theo.

"Chúng ta sắp xếp xong hành lý rồi xuống, lát nữa gặp nhau ở hành lang hoa hồng nhé."

Chào tạm biệt mấy người còn lại, Chu Cẩn Trầm dẫn An Hứa Mạc đi vào thang máy.

Thang máy lần này không giống cái mà An Hứa Mạc đi lúc nãy. Khi thấy Chu Cẩn Trầm ấn nút tầng cao nhất, An Hứa Mạc thoáng nghi ngờ.

"Này... khách sạn này không phải chỉ có 26 tầng thôi sao?"

An Hứa Mạc không nhịn được hỏi.

"Tổng cộng có 27 tầng." Chu Cẩn Trầm đáp: "Chỉ là chỉ có một thang máy có thể lên được tầng cao nhất."

Ban đầu An Hứa Mạc vẫn chưa hiểu tại sao lại chỉ có một thang máy được lên tầng cao nhất. Cho đến khi nghe thấy tiếng "ting" nhỏ vang lên, cửa thang máy mở ra và họ bước vào tầng 27 – lúc này cậu mới hiểu ra nguyên do thực sự.

Bởi vì toàn bộ tầng 27... chỉ có đúng một căn phòng.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận