Quan Tài Mở, Trăm Ma Tan, Vương Phi Từ Địa Ngục Trở Về

Chương 457.




Mặt Khổng Hạo trắng bệch như cương thi ngàn năm đã chết. Hắn cố gắng đè nén vị tanh ngọt nơi cổ họng, nhưng khí tức rõ ràng đã hỗn loạn hơn trước.

Giọng Mục Ngạo Tuyết truyền đến: “Giữ vững bản nguyên, giữ tâm trí sáng suốt”

Âm thanh này lọt vào tai tựa như có dòng nước trong gột rửa tâm thần Khổng Hạo, khí tức hỗn loạn của hắn lúc này mới bình ổn lại, sắc mặt cũng khá hơn đôi chút.

“Đa tạ.” Hắn gật đầu với Mục Ngạo Tuyết.

Vừa rồi đạo tâm hắn suýt nữa vỡ nát, rơi vào ma chướng.

“Cũng không cần cảm tạ ta.” Mục Ngạo Tuyết bình tĩnh nói: “Nói cho ngươi biết sự thật vốn là để làm loạn đạo tâm của ngươi, mục đích của ta đã đạt được rồi.”

“Hơn nữa, về công về tư ta đều cảm thấy ngươi sống sẽ tốt hơn.”

Về tư, họ từng là chiến hữu kề vai sát cánh.

Về công, một chiến thần không còn trung thành với Thiên đế, lại có uy vọng không nhỏ trong Thần tộc, sống rõ ràng có giá trị hơn chết.

Mục Ngạo Tuyết chính là dùng dương mưu rõ ràng rành mạch, không bày vẽ mấy thứ hư danh phù phiếm, cứ thẳng thắn trực tiếp, có nhận chiêu hay không tùy ngươi, dù sao Khổng Hạo lựa chọn thế nào, đối với phe bà mà nói, đều trăm lợi không hại.

Khổng Hạo cười khổ, sắc mặt u ám đi, lại như thể cuối cùng đã trút được gánh nặng nào đó.

Hắn nhìn Mục Ngạo Tuyết nói: “Thiên đế bệ hạ phái ta tới đây, một là muốn giết ngươi, hai là muốn xác nhận Sát Sát bệ hạ và Thương Minh điện hạ có còn ở trong tam giới không.”

Mục Ngạo Tuyết “Ồ” một tiếng, không tỏ vẻ gì thêm.

Khổng Hạo cũng không còn lòng dạ nào truy cứu những chuyện này, hắn im lặng một lát rồi nói: “Dù sao thì con đường của ta khác với con đường của ngươi, thần giới yên ổn, tam giới thái bình mới là con đường của ta.”

Mục Ngạo Tuyết cười cười: ” Dù mỗi người có con đường khác nhau nhưng cuối cùng đều hướng đến mục tiêu chung là sự an bình cho tam giới”

Khổng Hạo cũng không phản bác gì.

Đột nhiên, một cảm giác tim đập mạnh dâng lên trong lòng cả hai, Mục Ngạo Tuyết và Khổng Hạo đồng loạt nhìn lên phía trên tầng mây, ánh mắt cả hai xuyên qua biển mây.

Vòm trời nứt ra một khe hở, có luồng trọc uế cuồn cuộn tràn ra.

Dường như lại có tiếng “xoẹt” vang lên, Mục Ngạo Tuyết nhìn về nơi giao nhau giữa nhân gian và Thập châu tam đảo, đôi mắt ngưng lại, nơi đó cũng xuất hiện một vết nứt.

“Kết giới nứt rồi!”

“Ngoại vực!”

Hai người đồng thanh kêu lên, đều không có thời gian nhìn đối phương thêm một cái, lập tức quay về hàng ngũ của mình.

Khổng Hạo dẫn quân quay về tam thập lục trùng thiên, Mục Ngạo Tuyết cũng dẫn người chạy tới nơi giao giới giữa nhân gian và Thập Châu Tam Đảo.

Đồ hiphop trẻ em
Nhưng có người còn nhanh hơn bà một bước.

Kim Ô như mặt trời rực rỡ nghiền nát đám tà ma chui ra từ khe nứt, Mục Ngạo Tuyết lập tức dẫn người tiến lên, bà nhìn về phía Viêm Lam:

“Tà ma giao cho ta, Viêm huynh tìm cách phong tỏa chỗ hổng lại!”

Viêm Lam gật đầu, lập tức phối hợp cùng nàng.

Mục Ngạo Tuyết ra tay với đám tà ma ngoại vực không hề nương tay, e rằng tại đây ngoài Viêm Lam ra, không ai hiểu rõ những thứ từ ngoại vực này hơn bà.

Trong lòng bà không khỏi lo lắng cho tình hình của Thanh Vũ và Vân Tranh, càng lo lắng, bà ra tay diệt ma càng thêm tàn nhẫn dứt khoát.

Nhân gian này, tam giới này, là nhà của bà và các con, bà nhất định phải giữ vững nơi này, để những đứa con đang ở ngoài không phải lo lắng gì phía sau!

Lúc này, trên tam thập lục trùng thiên cũng là một mảnh trang nghiêm.

Các thần tướng đều tập trung tại nơi kết giới nứt vỡ, tiêu diệt tà ma, sửa chữa kết giới.

Trùng hợp thay, một trong những khe nứt lại mở ngay trước tộc địa của Huyền Đế tộc, khe nứt này tạm thời bị chặn lại, nhưng chuyện này rốt cuộc cũng bị đưa lên trước mặt Thiên đế.

Thiên Đế nhìn Di Nhan, kẻ bị trói gô lại mà vẫn tỏ ra thờ ơ như chẳng có chuyện gì, sắc mặt cuối cùng cũng sa sầm.

“Di Nhan! Tà ma xâm nhập tam thập lục trùng thiên, vào thời khắc thế này ngươi còn dám hồ nháo!”

Di Nhan cười tủm tỉm: “Ta chẳng qua chỉ muốn vào Huyền Phong Giới tìm di vật của mẫu thân ta thôi, sao lại là hồ nháo chứ?”

Một vị thần tộc mặc áo đen đội kim quan bước ra, chính là điệt tử của Thiên đế, cũng là Thiếu tôn hiện tại của Huyền Đế tộc.

“Di vật của mẫu thân ngươi sao lại ở trong Huyền Phong Giới của ta! Lùi một vạn bước mà nói, sao ngươi không chọn thời điểm khác mà đến? Cớ gì lại phải lén lút đột nhập lúc này!”

Di Nhan chế nhạo: “Thiếu Dương thần quân tuổi cũng chẳng lớn hơn bản quân bao nhiêu, sao đầu óc lại không dùng được thế nhỉ, số lần bản quân bị Huyền Phong Giới từ chối ngoài cửa còn ít sao?”

“Còn về tại sao di vật của mẫu thân ta lại ở trong Huyền Phong Giới của các ngươi…” Di Nhan liếc nhìn Thiên đế, tựa cười như không nói: “Trách mẫu thân ta còn trẻ người non dạ, gặp phải một kẻ mặt dày vô sỉ ở trước mặt người giả bị thương, mẫu thân ta mềm lòng mới cho mượn linh bảo hộ thân của mình.”

” Nào ngờ mượn rồi thì chẳng thấy trả, còn thẳng tay chiếm làm của riêng, lại còn dám ngang nhiên đem về tộc địa của mình, lấy đi nuôi dưỡng đám hậu bối bất tài vô dụng của hắn.”

“Mà hậu bối được nuôi bằng đồ trộm ấy, tất nhiên cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì, toàn là loại mặt dày giỏi giả vờ hồ đồ mà thôi.”

Một trong những “hậu bối mặt dày” – Thiếu Dương thần quân sắc mặt âm trầm đến cực điểm, lúc này đang ở ngay lối vào Huyền Phong Giới, ai nghe chẳng hiểu Di Nhan đang chửi xéo ai

Người của Huyền Phong Giới tự nhiên là giận không thể át, bọn họ đều là đồng tộc của Thiên đế, hậu duệ cao quý của Huyền Đế.

Di Nhan cái tên tư sinh tử này, ngày thường phát điên thì thôi, hôm nay vào thời khắc sinh tử thế này hắn lại muốn thừa nước đục thả câu?

Đương nhiên, điều khiến đám người này tức giận nhất vẫn là Di Nhan đã xé toạc mặt mũi của bọn họ ném xuống đất mà đạp. Dù sao thì linh bảo kia thật sự đang được đặt ở trong Huyền Phong Giới.

“Xem ra là bình thường trẫm quá nuông chiều ngươi rồi.” Thiên đế thất vọng nhìn Di Nhan, lắc đầu, nói với Thiếu Dương: “Bây giờ chính là thời điểm rối ren, hắn đã muốn vào Huyền Phong Giới thì cứ để hắn vào đi.”

“Giam vào Hắc Huyết ngục để hắn tĩnh tâm suy ngẫm lỗi lầm của mình.”

Thiếu Dương nhíu mày, rõ ràng không cam lòng, cảm thấy Thiên đế phạt quá nhẹ.

Một bên khác, một vị thượng thần lực lưỡng lên tiếng: “Di Nhan thần quân làm loạn cương kỷ, vào thời khắc mấu chốt này lại làm ngược lại đạo lý, nếu không trừng phạt nghiêm khắc e rằng lòng người khó phục.

“Lôi Trạch thượng thần bình thường không mấy khi nói chuyện, hôm nay lại thích lo chuyện bao đồng nhỉ.” Ánh mắt Di Nhan sắc bén, khóe môi tràn đầy vẻ chế giễu.

Sắc mặt Lôi Trạch thờ ơ: “Chỉ là hành sự công bằng mà thôi.”

Thiếu Dương thấy vậy trong lòng lại vui mừng, còn gật đầu với Lôi Trạch: “Hôm nay may mà có Lôi Trạch thượng thần ra tay, nếu không thật sự đã để Di Nhan lẻn vào được rồi.”

Lôi Trạch lạnh nhạt gật đầu coi như đáp lại.

Di Nhan cười lạnh.

Thiên đế cũng không có tâm tư xử lý những chuyện này, hiện tại kết giới ngoại vực xuất hiện vết nứt mới là phiền phức nhất. Di Nhan vốn đã nghiêng về phía A La Sát Thiên kia, tên nghịch tử này để ở bên ngoài cũng dễ gây thêm phiền phức cho hắn, chẳng bằng nhốt vào trong Huyền Phong Giới cho yên.

“Lôi hình trăm roi, do Lôi Trạch ngươi thi hành.”

(“Lôi hình” là hình phạt bằng sấm sét)

Thiên đế nói xong, dừng một chút rồi bổ sung thêm: “Lôi Trạch, khoảng thời gian này ngươi hãy canh giữ Huyền Phong Giới cho tốt.”

Lôi Trạch nhíu mày: “Bệ hạ, hiện nay kết giới xuất hiện khe hở, thần tình nguyện đi tiền tuyến diệt ma.”

“Không cần, Huyền Phong Giới cũng quan trọng không kém.”

Bỏ lại câu này Thiên đế liền rời đi.

Thiếu Dương hừ lạnh một tiếng, liếc mắt châm chọc Di Nhan rồ mới quay sang nói với Lôi Trạch: “Di Nhan giao cho Lôi Trạch thượng thần xử lý vậy, lúc ngài hành hình bản quân nhất định sẽ đến xem lễ.”

Lôi Trạch chỉ “Ừm” một tiếng, dáng vẻ nhíu chặt mày, rõ ràng không vui vẻ gì khi nhận việc trông giữ Huyền Phong Giới.

Đợi Thiếu Dương đi rồi, Di Nhan đang bị trói chặt được kéo đến trước mặt Lôi Trạch.

Hắn cười tủm tỉm nói: “Bản quân có chút… hay nhớ thù, Lôi Trạch thượng thần ra tay xin nhẹ nhẹ một chút nhé~”

Lôi Trạch nhìn chằm chằm hắn: “Di Nhan thần quân yên tâm bản thần xưa nay ra tay… chưa từng biết nương nhẹ là gì.”

Di Nhan: “…” Diễn hơi lố quá rồi đấy.

Một canh giờ sau.

Di Nhan máu me đầm đìa bị ném vào trong Hắc Huyết ngục, ngâm mình trong vũng máu độc, vết thương bị máu ăn mòn đau đến mức hắn phải liên tục hít khí lạnh.

Trong ngục không có người khác, một luồng hắc khí bay ra, chính là Tây Quỷ Đế.

Hắn âm u nói: “Ngươi và Lôi Trạch có tư thù?”

Di Nhan: “Lần đầu tiếp xúc.”

“Vậy mà hắn ra tay ác thật, không nhìn ra chút nào là đồng minh.”

Trước khi Thương Minh rời đi từng nhắc qua nếu gặp chuyện, Di Nhan có thể tìm ba người giúp đỡ.

Một trong số đó chính là Lôi Trạch thượng thần.

Vở ‘kịch hay’ ở Huyền Phong Giới hôm nay, từ đầu đến cuối đều là do Di Nhan và Lôi Trạch sắp đặt.

Di Nhan nhăn mặt xuýt xoa một cái rồi bật cười trầm thấp: “Nhất định là do ca ca tốt của ta ngầm chỉ thị, mặc kệ, dù sao mối thù này cứ tính lên đầu hắn.”

Tây Quỷ Đế cảm thấy Thương Minh muốn xử lý Di Nhan cũng không đến mức dùng loại tiểu xảo này, vị điện hạ kia rõ ràng thích tự mình động thủ hơn.

“Bây giờ ngươi đã thành công vào Huyền Phong Giới, Lôi Trạch cũng danh chính ngôn thuận tiếp quản việc phòng ngự của Huyền Phong Giới, có hắn phối hợp, muốn tìm được Thái Nhất hẳn là sẽ dễ dàng hơn nhiều.”

Di Nhan không lên tiếng, nén đau vớt mái tóc bạc mới mọc chưa lâu của mình ra khỏi hồ máu, dùng mấy lần Thanh Tịnh Thuật làm sạch sẽ rồi cẩn thận búi thành một kiểu tóc nụ hoa, lúc này mới khôi phục lại dáng vẻ lười biếng:

“Đúng là phải nhanh lên rồi, lần này kết giới nứt vỡ, chắc hẳn tiểu oan gia và bọn họ ở ngoại vực cũng nguy hiểm lắm.”

“Lão phụ thân cặn bã kia của ta rất sợ chết, nghĩ chắc không bao lâu nữa sẽ tính kế đến Thái Nhất nhạc phụ thôi.”

Tây Quỷ Đế liếc hắn một cái: “Chuyện đá Tam Sinh đã nghĩ xong làm thế nào để ra tay chưa?”

Di Nhan muốn gãi đầu nhưng lại sợ làm bẩn mái tóc xinh đẹp của mình, thở dài thườn thượt: “Làm từng việc một thôi, trước tiên cứu nhạc phụ ra đã rồi tính.”

“Đá Tam Sinh ấy à… trường hợp tệ nhất thì chỉ đành… ủy khuất bản quân làm tiểu thụ vậy~ Ca ca tốt của ta rộng lượng lắm, chắc sẽ bao dung thôi~”

Tây Quỷ Đế: Ha ha.

Lão tử xem ngươi chết thế nào.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận