Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 302.




“Cái này?”

Ánh mắt Thẩm An vẫn tiếp tục dán lên người Tô Tái Tái, vẫn là dáng vẻ như đang nằm mơ chưa tỉnh ngủ.

Tô Tái Tái thấy vậy hơi nghiêng đầu, chủ động hỏi thăm: “Sao thế?”

“Mầm thảo dược này là?” Thẩm An chỉ vào chậu hoa, không xác định được hỏi lại.

Còn Chu Phổ thì chậm rãi quay đầu qua nhìn Tô Tái Tái, vẻ mặt ông ấy lúc nãy còn bình thường, bây giờ cũng giống như thể đang nằm mơ giống như Thẩm An vậy.

Ông ấy hơi mở to mắt nhìn Tô Tái Tái, chờ đợi kết quả.

Tô Tái Tái:???

“Đúng rồi.” Tô Tái Tái gật đầu, linh hoạt và gãy gọn nói: “Đây là mầm nấm đông trùng hạ thảo.”

Cô dừng lại một chút, nhìn về phía Chu Phổ, nói: “Thầy à, làm phiền bác chăm nó giúp cháu, hôm nào cháu đưa cho bác một viên A Giao…” Cô còn chưa nói xong chữ Hoàn.

Hai tay Chu Phổ đã ôm lấy chậu hoa bằng nhựa, giống như thể đang ôm món đồ quý hiếm nào đó, vừa nhìn Tô Tái Tái vừa lùi về sau vài bước.

“???” Tô Tái Tái.

“Hì hì, Tiểu Tái à…” Tới khi Chu Phổ cảm thấy khoảng cách giữa hai người họ đã đủ xa, ông ấy ôm lấy chậu hoa, ngọt ngào gọi tên cô: “Thế này nhé… Hay là cháu chỉ cần cho bác một nửa viên A Giao Hoàn thôi nhé? Một nửa còn lại…”

Ông ấy nói tới đây thì nhìn đông trùng hạ thảo trong lòng một chút, bộ dáng yêu thương như đang ngắm nhìn người đẹp.

Ánh mắt ông ấy nhìn chậu cây lưu luyến không rời, nói với Tô Tái Tái: “Một nửa kia đổi thành nửa miếng đông trùng hạ thảo có được không?”

Ông ấy trông mong và cẩn thận giống như thể nếu Tô Tái Tái không đồng ý, ông ấy có thể hạ thấp hơn một chút, chỉ cần một phần tư thôi cũng được!

Thẩm An ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu.

Tô Tái Tái nhìn vẻ mặt hèn mọn của hai người họ, một lát sau cô nói: “Thầy Chu, bác xác định chỉ cần nửa miếng thôi sao?”

Hả? Tiểu Tái dễ nói chuyện như vậy sao, đồng ý rồi hả?

Chu Phổ vui mừng tột cùng, ông ấy và Thẩm An liên tục gật đầu!

“Được.” Tô Tái Tái đồng ý: “Vậy cháu chỉ cho bác nửa miếng thôi.”

Cô im lặng một chút rồi bổ sung: “Cháu còn định chia đôi với bác mà.”

“Cảm ơn Tiểu Tái! Cảm…” Chu Phổ mỉm cười cảm ơn được một nửa thì hơi khựng lại, ông ấy duy trì nụ cười nhìn Tô Tái Tái đang ngồi bên bờ ruộng ăn cà chua, lại lần nữa tìm lại giọng nói của mình.

Ông ấy yếu ớt hỏi: “… Tiểu Tái.”

“Vâng?” Tô Tái Tái ăn cà chua, hài lòng gật đầu.

“Cháu vừa mới nói…” Chu Phổ vẫn đang ngớ người ra: “Vốn là muốn chia đều sao?”

“Đúng vậy!” Tô Tái Tái quay qua nhìn Chu Phổ, nói năng lưu loát, cô chớp mắt mấy cái, vẻ mặt vô tội nhìn ông ấy, nói: “Nhưng thầy Chu đã nói chỉ cần nửa miếng, vậy thì…”

“Không không không không! Chia đều! Chia đều mà!” Chu Phổ ôm lấy chậu đông trùng hạ thảo, nhanh chóng nhảy tới trước mặt Tô Tái Tái, đôi mắt lóe sáng rạng ngời.

“Nhưng mà lúc nãy bác nói…” Tô Tái Tái nhíu mày nghi ngờ.

“Lời vừa nãy không tính.” Chu Phổ nhanh chóng lật mặt, đồng thời cười hì hì nhìn Tô Tái Tái, khẩn trương chuyển qua một chủ đề khác: "Tiểu Tái, bác có trồng không ít dưa hấu, để bác nói Tiểu An đi hái cho cháu nhé!”

Rốt cuộc Tô Tái Tái cũng không cười nữa, cô gật đầu trả lời: “Đồng ý!”

Vừa rồi cô chỉ trêu đùa thầy Chu mà thôi.

Khi Tô Tái Tái ôm bốn quả dưa hấu lớn về Đại học Thủ Đô, cô còn chưa vào cổng trường đã nghe thấy có người gọi: “Cô Tô!”

Vốn dĩ Tô Tái Tái không nghĩ người đó đang gọi cô, chỉ tùy tiện nhìn theo hướng tiếng kêu một cái, không ngờ lại thấy Đại Khôn Hào đang đứng bên cạnh một con xe sang trọng.

Cậu ta thấy cô quay qua nhìn mình, đôi mắt lóe sáng, vẫy vẫy tay với Tô Tái Tái.

Cậu ta nhanh chóng chạy tới, cười hì hì với cô.

Cậu ta hơi khựng lại, thấy trên tay Tô Tái Tái xách đồ thì vội vàng đỡ lấy, ân cần nói: “Cô Tô, em xách giúp cô.”

“Không cần đâu!” Tô Tái Tái lắc đầu, cô nói thêm: “Cậu xách không nổi.”

Không phải cô xem thường cậu ta mà thật sự là cậu ta không được.

Cái này…

Đại Khôn Hào chớp mắt mấy cái, cậu ta cảm thấy bọn họ không gặp nhau cũng một khoảng thời gian rồi, cô Tô vẫn cứ như thế… Rất giỏi đâm một nhát vào linh hồn người khác.

Ban đầu Tô Tái Tái cho rằng Đại Khôn Hào tới tìm Đại Vi, nhưng khi nói chuyện với nhau một hồi thì cô mới biết là cậu ta tới tìm mình.

“Phát sóng trực tiếp chơi trò chơi?” Tô Tái Tái lặp lại, sau đó khó hiểu đáp: “Nhưng tôi không thích chơi trò chơi, nói đúng ra là hoàn toàn không hứng thú chút nào hết.”

A a a, nhưng em thích nè Tái Tái ơi!

Người giấy nhỏ lăn lộn trong mũ choàng.

Em muốn xem!

Tô Tái Tái vốn đã quay người bỏ đi thấy thế thì dừng lại, nhưng ngay khi cô định thở dài chiều theo ý của người giấy nhỏ nhà mình thì lại nghe Đại Khôn Hào nói: “Nhưng mà có tiền công á cô Tô.”

Gì?

Tô Tái Tái lập tức quay đầu lại dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Đại Khôn Hào, ánh mắt chăm chú tới mức khiến cậu ta còn tưởng là mình đã làm sai chuyện gì.

Sau khi nhanh chóng tự kiểm điểm lại hành vi của bản thân một lần xong, cậu ta như nhớ tới chuyện gì, thế là vội xin lỗi Tô Tái Tái: “Em xin lỗi cô Tô, đáng lẽ em không nên nhắc tới tiền công mới đúng, em nông cạn quá, để em về từ chối bọn họ ngay!”

Cô Tô giỏi như vậy, sao có thể vì mấy đồng bạc đó mà bán mình cho tư bản chứ…

“Tự nhiên tôi rảnh rồi, giờ mình đi liền chưa?” Tô Tái Tái nhìn Đại Khôn Hào, hỏi một cách vô cùng chân thành.

“...” Đại Khôn Hào ngớ người trong chốc lát, sau đó mới vươn tay xoa xoa mặt mình, chờ đến khi buông tay ra thì cậu ta cũng nghiêm túc hẳn lên, sau đó mỉm cười với Tô Tái Tái: “À vâng, giờ chúng ta đi ngay đây ạ.”

Thế thì tốt rồi.

Trong tiếng hoan hô của người giấy nhỏ, Tô Tái Tái nhún vai đưa hai quả dưa hấu cho cậu ta: “Cảm ơn cậu đã giới thiệu công việc cho tôi, tôi mời cậu ăn dưa hấu nè.”

Cô dừng một chút rồi lại bổ sung: “Hai quả dưa hấu còn lại tôi phải mang về chia ra cho ba người là tôi, chị cậu và bạn của chị ấy cùng ăn.”

Cho nên tôi chỉ có thể cho cậu hai quả thôi.

Cậu sẽ không để ý đâu đúng không?

Đại Khôn Hào: “???”

Đại Khôn Hào ngẩn người một lát rồi mới duỗi tay nhận lấy, nhưng chờ Tô Tái Tái vừa thả tay ra thì cậu ta suýt nữa đã trẹo eo vì sức nặng của hai quả dưa hấu.

Đại Khôn Hào vội đưa một tay khác ra cầm phụ, sau đó cố gắng nhoẻn miệng cười với Tô Tái Tái: “Em cảm ơn cô Tô.”

Tô Tái Tái gật đầu: “Đi thôi.”

Trên đường đi, nghe Đại Khôn Hào giải thích xong Tô Tái Tái mới biết được thì ra cái trò chơi phát sóng trực tiếp này là do cậu ta tài trợ.

Sau khi tham gia chương trình Huyền Linh Sư lần trước, Đại Khôn Hào phải mất chừng một tuần thì mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh lại.

Đương nhiên trong khoảng thời gian này cậu ta cũng đã nghĩ thông suốt một ít việc, quyết định từ nay về sau sẽ làm “một cậu ấm nhà giàu tuy vẫn không có lòng cầu tiến nhưng ít ra sẽ tích cực tiến về phía trước”.

Sau đó, Đại Khôn Hào dựa theo sở thích của mình, quyết định đầu tư vào một đội tuyển esports.

Ngặt nỗi thời buổi bây giờ không chỉ có minh tinh cần fans và sự nổi tiếng mà tuyển thủ esports cũng thế.

Cho nên hôm nay ban tổ chức có mời đội tuyển do Đại Khôn Hào đầu tư đến thi đấu hữu nghị với một đội tuyển khác.

Đương nhiên, đây cũng xem như là một buổi họp mặt fans, chủ yếu là để hâm nóng bầu không khí cho trận thi đấu chính thức sắp tới, còn trận thi đấu hữu nghị này chỉ là việc thứ yếu mà thôi.

Đây là cơ hội tốt để kéo thêm fans mới về cho mỗi đội đấy.

Đội tuyển mà Đại Khôn Hào đầu tư tuy không có danh tiếng gì nhưng thực lực của họ lại rất không tồi.

Cậu ta vốn nghĩ bản thân khi trước ít nhiều gì cũng từng lên hot search, lại thêm thân phận ông chủ của đội tuyển nữa thì hẳn sẽ có thể chèo kéo thêm một ít fans cho đội tuyển.

Nhưng đời người không ai biết trước chữ ngờ, chờ đến khi sắp bắt đầu quay chụp, cậu ta lại nghe tin đội tuyển của đối phương đã mời được Kim Mẫn Nhi - nữ diễn viên đang hot nhờ dựa hơi bộ phim điện ảnh mới chiếu gần đây.

Chậc, có gì ghê gớm hơn người đâu cơ chứ, chỉ là đóng một bộ phim ma siêu đáng sợ, sau đó nhân lúc phim còn chưa chiếu chạy đến chương trình Huyền Linh Sư để làm công tác tuyên truyền thôi mà?

Cậu ta cũng là người có “chỗ dựa” đàng hoàng đấy nhé!

“Cho nên đó là lý do cậu mời tôi tới à?” Đại Khôn Hào kể xong thì họ cũng vừa tới hội trường phát sóng trực tiếp.

Tô Tái Tái dừng bước nhìn về phía Đại Khôn Hào, nửa đùa nửa thật bảo: “Xin lỗi cậu, trong tình huống bình thường thì công tác của tôi không bao gồm người sống.”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận