Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí

Chương 282.




 
Dù chưa làm gì, cũng không có bằng chứng, nhưng suốt ngày bà ta lẩm bẩm con gái mình sau này sẽ gả cho ai đó. Nói thật, cả nhà họ không biết xấu hổ, nhưng người khác nghe thì khó chịu. Sao lại coi con cái nhà người khác như miếng thịt trên thớt, để cả nhà họ tùy ý chọn lựa như vậy?

Con cái nhà bà ta ta là vàng là bạc, con cái người khác đều là thịt cá cả sao ?

“Chắc chắn không ở lại được. Với phong cách làm việc của Thái thủ trưởng, chuyện làm ầm ĩ thế này thì cả nhà ấy đừng hòng có kết cục tốt đẹp.” Dân cư trong khu đã ở đây ít nhất năm sáu năm. Dù ít khi gặp Thái thủ trưởng, nhưng ai cũng biết ông ấy trị quân rất nghiêm khắc, đặc biệt không dung túng cho những chuyện dơ bẩn. Dù Đoàn trưởng Trần có biết hay không, thì chuyện của con trai ông ta cũng không thể dễ dàng bỏ qua.

Chuyện này quả thật không được giải quyết êm đẹp ở chỗ Thái Thiệu Hoài. Ông ra lệnh cho cảnh vệ viên đưa cả nhà họ Tôn đến văn phòng, rồi nói: “Anh đi tìm Trần Lương Quân đến đây. Lúc này còn bày đặt làm người chết à? Tôi phải hỏi cho ra lẽ xem ông ta đã tham gia vào chuyện này đến mức nào.”

Không quản được người nhà thì thôi, đằng này con trai lại mượn danh làm càn. Ông không tin Trần Lương Quân không biết một chút gì.

Một lát sau, Trần Lương Quân đến văn phòng Thái Thiệu Hoài, bị ông mắng cho một trận ra trò. Vương Quế Chi và Trần Quân đứng bên cạnh không dám ngẩng đầu. Còn Trần Phỉ thì hai mắt vô hồn, nhìn mọi thứ diễn ra trước mắt.

Nhà họ Tôn lại rất hiểu chuyện, thấy Chỉ huy đến thì không làm loạn nữa. Cán bộ Hội Phụ nữ đang xem vết thương trên đầu bà cụ, và vỗ về cô gái đang mang thai.

Sau khi mắng xong, Thái Thiệu Hoài mới hỏi nhà họ Tôn cụ thể sự tình. Có Thái Thiệu Hoài và Chính ủy căn cứ ở đó, Vương Quế Chi và Trần Quân không dám hé răng. Nhà họ Tôn liền kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Thái Thiệu Hoài, bao gồm cả việc Trần Quân lừa gạt con gái họ, mượn chức vụ của bố để làm loạn chuyện trai gái trong xưởng.

Đương nhiên, người ta cũng chỉ kể những chuyện có lợi cho mình. Họ không nói việc ban đầu họ đồng ý hôn sự vì thấy chức vụ của bố Trần Quân. Nhưng những chuyện sau đó cũng đủ để nhà họ Trần phải trả giá.

Thái Thiệu Hoài không hỏi Vương Quế Chi, mà hỏi thẳng Trần Lương Quân: “Những chuyện này là thật sao?”

Trước mặt chỉ huy, Trần Lương Quân không dám nói dối: “Là thật ạ.”

“Ông biết chuyện từ lâu rồi à?”

“Thủ trưởng, những chuyện này tôi thực sự không biết.” Ông biết con trai mình có chút hư hỏng, nhưng luôn tin rằng nó không thể tệ đến mức lợi dụng danh tiếng của ông để lừa gạt người khác và làm loạn chuyện trai gái. Chuyện này, ông cũng chỉ mới biết cách đây hai ngày. Sau khi biết, ông đã mắng vợ con một trận. Nhưng dù sao đó cũng là con mình, ông ta biết phải làm sao?

Ban đầu, ông ta định lẳng lặng xử lý. Nào ngờ, ông ta còn chưa kịp làm gì thì nhà họ Tôn đã làm ầm ĩ.

Thái Thiệu Hoài nhìn chằm chằm Trần Lương Quân, biết ông ta không dám nói dối.

Nhưng bây giờ mọi chuyện đã làm lớn, Thái Thiệu Hoài không nể nang gì nữa. Hạng người như Vương Quế Chi chắc chắn phải tiễn đi ngay lập tức. Trần Quân thì sẽ do Ủy ban Cách mạng của xưởng xử lý, nên lao động cải tạo thì phải lao động cải tạo. Còn việc bồi thường cho nhà họ Tôn, Trần Lương Quân phải tự mình lo.

Đúng lúc này, Trần Phỉ, người vẫn im lặng nãy giờ, bỗng xông tới quỳ gối trước mặt Thái Thiệu Hoài: “Thủ trưởng, con còn một chuyện muốn tố cáo!” Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, cô ta liền kể lại chuyện mẹ mình nhờ người mua thuốc ngủ.

Thật ra, chính cô ta đã "bày mưu đặt kế" cho nhà họ Tôn biết để làm ầm ĩ lên. Ban đầu, cô ta chỉ mong sau chuyện này, bố sẽ nhìn rõ bộ mặt của anh cả, mà quan tâm hơn đến cô ta. Cô ta nghĩ ít nhất bố cũng sẽ trả lại công việc cho cô ta. Nhưng ông ta lại nói anh cả là “cái gốc duy nhất của nhà họ Trần”, vẫn tìm cách giúp anh trai bưng bít.

Tức giận, cô ta liền đi nói với nhà họ Tôn, rằng bố cô ta định đưa anh cả về quê, đến lúc đó có làm loạn cũng chẳng được gì. Nhà họ Tôn nghe thế mới lợi dụng tính cách của Trần Quân, dụ Trần Quân đến, nói là trả tiền, rồi làm ầm ĩ như thế này.

Cũng may mà nhà họ Tôn đã chuẩn bị rất kỹ, bà cụ dù không bị thương nặng cũng phải nằm mấy ngày.

Còn chuyện cô ta tố cáo mẹ mình mua thuốc ngủ, hoàn toàn là vì đã đến hẹn mà mẹ cô ta vẫn chưa lấy được thuốc, còn nói người kia đã mất tích.
 


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận