Xuyên Đến Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí

Chương 95.




 
“Mau đưa Dạng Dạng về nhà.” Bùi Từ vừa dứt lời thì từ xa đã vang lên tiếng động cơ xe tải lớn. Anh không phải là sợ một kẻ nấp trong bóng tối như rệp, mà là chán ghét cảm giác người khác cứ nhìn chằm chằm vào “bảo vật” của mình như thể đó là món hàng ngoài chợ.

Cô gái nhỏ mà anh nâng niu không phải là người mà một kẻ như vậy có thể mơ ước, nhúng chàm.

"Biết rồi." Phương Tri Lễ cũng không muốn em gái phơi nắng lâu. Thấy em gái đội mũ lên, không cần Bùi Từ lại thúc giục đã dẫn em gái đi trước.

Quả nhiên, hai anh em họ vừa rời đi, xe tải lớn đã dừng ngay trước cổng căn cứ. Quân khu, không phải ai cũng có thể tùy tiện ra vào. Hôm nay trên xe có thanh niên trí thức được phân phối đến địa phương, nên xe chỉ được phép dừng ngoài cổng, toàn bộ người trên xe đều phải xuống để chờ làm thủ tục.

Bùi Từ đứng trong sân căn cứ, mắt dõi theo từng thanh niên trí thức lần lượt nhảy khỏi thùng xe. Phần lớn đều mang theo vẻ tò mò, đảo mắt nhìn quanh doanh trại một lượt rồi nhanh chóng đứng sang một bên chờ sắp xếp. Chỉ có Giang Quang Vĩ, là khác biệt: ánh mắt anh ta đánh giá khắp nơi một cách kỹ càng. Người nào ra vào cổng căn cứ cũng bị anh ta lén lút dò xét.

Bùi Từ liếc qua nhưng tạm thời chưa để tâm đến anh ta. Anh định bụng đưa đồ cho cô Đào trước, chuyện này anh sẽ xử lý, nhưng chưa phải lúc này.

Đào Quế Vân từ trên xe bước xuống, trong lòng mang nặng tâm sự, vừa đặt chân xuống đất đã rảo bước thẳng về phía căn cứ. Vừa thấy Bùi Từ đang chờ mình, bà lập tức tăng tốc, ánh mắt mang theo chút áy náy:

"Bùi trung đội, thật ngại quá, làm cậu đợi lâu."

Bùi Từ biết cô Đào đối xử với Dạng Dạng rất tốt, cho nên thái độ của anh đối với bà tự nhiên cũng rất vui vẻ, cười nói: "Cô Đào đừng khách sáo, chúng cháu cũng vừa mới đến." Nói rồi anh mở cửa xe, định giúp mang đồ ra.

Đào Quế Vân đưa mắt nhìn quanh một vòng, rồi kéo Bùi Từ ra phía sau một chiếc xe, chọn đúng chỗ khuất, tránh tai mắt người khác.

Trên đường đi, bà đã nghĩ đi nghĩ lại, càng nghĩ càng cảm thấy bất an. Dạng Dạng tuy thông minh, học gì cũng nhanh, nhưng dẫu sao vẫn chỉ là một cô bé mới lớn, bên cạnh lại không có mẹ, không có chị gái, chỉ toàn mấy người anh trai. Mà đàn ông, dù có thương em gái đến đâu thì vẫn là thô vụng, chẳng đủ tinh ý để nhận ra tâm tư con gái ở cái tuổi mới lớn, cái tuổi dễ rung động, dễ mơ hồ mà dại khờ nhất.

Trên xe, bà đã quan sát Giang Quang Vĩ khá lâu. Người này… nếu không phải người từng trải, có kinh nghiệm sống, thật sự rất khó phân biệt người này là tốt hay là xấu, nhìn cô thanh niên trí thức họ Trương thì biết, mà ngay cả những thanh niên trí thức khác trong nhóm cũng đánh giá Giang Quang Vĩ không tệ.

Điều này không những không làm bà bớt hoài nghi, mà ngược lại, quá tốt ... càng làm Đào Quế Vân lo lắng.

Bà không thân với anh cả nhà họ Phương, Phương trung đội lại là người tính tình trẻ con, trước mắt cũng chỉ có Bùi trung đội là đáng tin hơn cả, huống hồ ngày thường nhìn cái cách cậu ấy đối xử với Dạng Dạng, không khác gì như đối với em gái ruột.

"Bùi trung đội, tôi có chuyện muốn nói với cậu."

"Cô Đào, chuyện gì vậy ạ?"

"Hôm nay trên xe có một nam thanh niên trí thức tên là Giang Quang Vĩ..." Đào Quế Vân không hề giấu giếm, kể hết những gì mình thấy và những lời Giang Quang Vĩ đã nói, kèm theo đánh giá của bản thân với Bùi Từ.

Bùi Từ không ngờ con rệp này lại có ý đồ rõ ràng đến vậy. Nghe xong lời của cô Đào, lông mày anh nhíu lại sát vào nhau.

"Cô Đào, cháu biết rồi. Cảm ơn cô đã quan tâm Dạng Dạng như vậy. Chuyện này cháu sẽ xử lý. Còn nữa, chuyện này xin cô đừng nói với người khác, càng đừng nói với Dạng Dạng." Hiện tại, cô có mối quan hệ tốt với nhiều khu người nhà quân nhân, nhất là với cô Đào. Vừa hay, nhà cô Đào còn có một cô cháu gái mới mấy tuổi, ngày thường Dạng Dạng rất thích chạy sang nhà họ chơi. Bùi Từ không muốn những chuyện ghê tởm này làm bẩn tai cô.

"Bùi trung đội yên tâm, cô chắc chắn sẽ không nói đâu." Bà có thể lén tìm Bùi Từ trong lòng là có một cây cân, chuyện này mà nói lung tung chẳng phải làm hỏng danh tiếng của Dạng Dạng sao? Ban đầu bà định nhắc nhở Dạng Dạng một chút, để cô bé không bị lừa. Giờ nghe Bùi Từ nhắc nhở như vậy, đoán rằng Bùi Từ chắc chắn sẽ giải quyết ổn thỏa, nên cũng không cần làm cô bé phải lo lắng thêm. Trong lòng bà, Phương Tri Ý là một cô bé đơn thuần vô cùng, tính tình lại mềm mại, sợ nghe những chuyện như vậy sẽ thực sự sợ hãi.

 


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận