Còn fan của Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ thì nãy giờ chỉ loanh quanh trong phòng livestream của hai người, chưa qua khu phát sóng của Tả Dữu, nên hoàn toàn không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Họ chỉ thấy Ôn Cảnh Hình đối đầu với thần tượng của mình mà lòng thấy bức xúc:
[Sao thầy Ôn lại hùng hổ như vậy với ca ca của tụi mình chứ...?]
【Ôn Cảnh Hình sao lại như vậy được chứ? Lợi dụng mình là tiền bối, còn Tả Dữu là hậu bối, vậy mà lại ra mặt chèn ép ca ca thế sao? Ca ca nói sai chỗ nào cơ chứ? Rõ ràng là Tả Dữu tự mình làm trái quy tắc trước, ca ca chẳng qua chỉ đứng ra đòi lại công bằng thôi mà, cớ gì lại bắt ca ca gánh hậu quả?】
【Đúng rồi đấy, rõ ràng là đang phát livestream mà chèn ép người mới. Tổ chương trình còn tính quản nữa không đấy?】
【Đạo diễn đừng giả chết nữa, ra mặt nói chuyện đi! Ca ca nhà tôi là đang giúp mấy người thiết lập lại quy tắc cho chương trình, còn mấy người cứ trốn trong bóng tối không lên tiếng, thế là sao hả?!】
Fan Lăng Tiêu đa phần là các em nhỏ tuổi, cuồng thần tượng kiểu mù quáng, dù trước đó từng có thiện cảm với Ôn Cảnh Hình thì lúc này cũng bị thái độ lạnh nhạt của anh làm cho tức điên.
Tổ đạo diễn nhìn thấy fan Lăng Tiêu đang nhảy nhót gây loạn, còn muốn tổ chương trình đứng ra xử lý Ôn Cảnh Hình, ai nấy đều đau đầu đến mức muốn nổ tung.
Đạo diễn lúc này bắt đầu hối hận vì đã chọn Lăng Tiêu.
Biết trước fan cậu ta khó kiểm soát như vậy, chi bằng lúc đầu chọn một ngôi sao khác cho rồi!
"Đạo diễn, giờ phải làm sao đây ạ?"
"Làm sao cái gì! Dẹp hết đi! Tự cậu ta gây chuyện trước, Ôn Cảnh Hình còn nhắc nhở rồi mà cứ khăng khăng tin vào con mắt của mình, giờ bị vả mặt thì chịu thôi, còn hỏi làm gì!"
Dù sao mất mặt cũng không phải bọn họ.
Đạo diễn vốn cũng lười để ý đến chuyện này.
Tính cách Lăng Tiêu quá bốc đồng, cứ để cậu ta lĩnh giáo bài học đi là vừa.
Cứ kiểu này, sau này chương trình chắc chắn sẽ loạn như chợ vỡ, tới lúc đó mới là phiền thật sự.
Thế nên tổ đạo diễn quyết định không nhắc nhở gì thêm cho Lăng Tiêu, điều này lại khiến trong lòng cậu ta thấy yên tâm đôi chút.
Tả Dữu liếc nhìn Lăng Tiêu đang mang vẻ chính nghĩa đầy mình, khẽ thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt nhìn cậu ta còn có chút thương hại.
Cô thực sự không hiểu nổi, vì sao lại có người cứ thích tự đưa mặt ra để người ta tát vậy chứ.
“Thật lòng khuyên Lăng Tiêu tiên sinh, lần sau đừng dùng ‘tôi nghĩ rằng’ để đoán ý người khác. Bởi vì nếu đoán sai, mất mặt thật sự rất khó chịu đấy.”
Lăng Tiêu sững sờ, suýt bật cười vì cách nói thản nhiên của Tả Dữu.
“Ý cô là bọn họ đến chụp hình với cô vì thích cô á? Tả Dữu, cô đừng có mặt dày nữa được không? Chịu khó lên mạng đọc bình luận về mình đi, rồi hẵng nói ra mấy lời kiểu đó!”
Tả Dữu nhún vai:
“Trên mạng không đại diện cho hiện thực mà. Có người cố tình bôi đen tôi, nhưng ngoài đời vẫn có nhiều người thích tôi chứ. Mâu thuẫn ở đâu?”
Nói rồi, cô quay sang một bé nhỏ đang đứng cạnh, cười tươi rói hỏi:
“Bé con, con có thích chị không?”
Bé con hớn hở gật đầu cái rụp:
“Thích ạ! Con thích Gấu Trúc Kungfu! Chị Gấu Trúc, con có thể chụp hình với chị không?”
Phản ứng của bé con khiến Lăng Tiêu chết lặng, trong lòng trỗi dậy một dự cảm bất an.
“Tả Dữu, cô hỏi một đứa bé chưa hiểu chuyện thì có ý nghĩa gì?”
Chẳng lẽ hỏi trẻ con thì không tính là ý kiến?
Tả Dữu cũng không hiểu Lăng Tiêu rốt cuộc bị gì mà cứ cố bám dai dẳng như thế.
Cô còn chưa kịp hỏi thêm vài người lớn kế bên thì bé con kia đã phản pháo:
“Chú mới là người không hiểu chuyện! Thầy cô dạy rằng, chưa rõ sự thật mà đã vội đánh giá người khác thì không phải là người tốt đâu, là đồ ngốc đó! Chú lớn vậy rồi mà không biết xấu hổ à, lêu lêu!”
Sắc mặt Lăng Tiêu tối sầm.
Người qua đường xung quanh cũng bắt đầu xì xào bàn tán:
"Ủa gì vậy trời, tưởng là người đàng hoàng, ai ngờ đầu óc có vấn đề!"
"Đúng là một số ngôi sao giờ không có tố chất thật. Chưa gì đã gán tội cho người ta, chẳng hỏi rõ đầu đuôi. Giới giải trí đang dọn dẹp mà sao còn để mấy người kiểu này tồn tại?"
"Chúng tôi không quan tâm Gấu Trúc trên mạng bị nói xấu ra sao, thấy ngoài đời chị ấy dễ thương, võ giỏi nên mới muốn chụp hình thôi!"
Những người vây quanh Tả Dữu toàn là bé con mê võ hoặc người lớn tò mò.
Họ đều từng xem Tả Dữu mặc đồ thú bông gấu trúc biểu diễn võ thuật và bị cuốn hút từ đó, nên khi cô và Ôn Cảnh Hình cùng đi vào, họ liền chạy theo.
Có người muốn học hỏi võ thuật, có người đơn thuần ngưỡng mộ muốn nói chuyện, cũng có người cảm thấy cô giỏi quá nên muốn chụp ảnh làm kỷ niệm.
Trong mắt họ, Tả Dữu còn toả sáng hơn cả Ôn Cảnh Hình – nếu không thì sao Ôn Cảnh Hình lại rảnh rỗi đứng bên cạnh thế kia?
Đây là lần đầu tiên Ôn Cảnh Hình bị nhiều người lơ đẹp đến thế, mà lại chẳng cảm thấy khó chịu — vì đối tượng được yêu thích là người khác, không phải anh.
Nhìn đám đông đồng loạt mắng Lăng Tiêu, Tả Dữu cười tủm tỉm nhắc nhở:
“Lăng Tiêu tiên sinh, anh thấy rõ chưa? Nếu chưa hài lòng, tôi còn có thể đưa anh xem clip ghi hình của anh quay phim lúc nãy nhé, xem xem tôi có nhận xu nào từ mọi người không?”
Lăng Tiêu nghe đến đây mới như sét đánh ngang tai.
Thì ra việc Tả Dữu bị nhiều người vây quanh chụp ảnh không phải là do cô phá quy tắc để kiếm tiền – mà là do người ta tự nguyện đến!
Khoảnh khắc đó, mặt Lăng Tiêu nóng bừng như bị người ta tát hàng trăm cái, xấu hổ đến cực độ.
【A ha ha ha, vả mặt đỉnh cao! Sảng quá trời ơi!!!】
【Đây chính là vả mặt chăng? Sau này muốn tìm ví dụ sống thì cứ xem lại Lăng Tiêu là được, đảm bảo không bao giờ thất vọng ha ha ha ha】
【Thật sự cạn lời, Lăng Tiêu dù có ghét Tả Dữu cũng không đến mức xuẩn như vậy chứ? Chưa gì đã đứng ra chỉ trích, đầu óc bị ăn mất rồi sao?】
【Ca ca hôm nay làm sao thế? Rõ ràng trước giờ không phải kiểu người hấp tấp thế này...】
【Tôi thật sự tức chết! Mọi người có quên không đấy, chuyện này rõ ràng là do Lan Thanh Vũ khơi mào trước, cô ta nói Tả Dữu phá quy trước, rồi ca ca mới đứng ra, giờ cô ta im như thóc, để ca ca một mình chịu trận, đúng là cao chạy xa bay rồi!】
Làn đạn này vừa bay ra đã lọt ngay vào mắt fan Lăng Tiêu.
Vì cảm thấy mất mặt do hành động của idol nhà mình, họ lập tức đổ hết tội lỗi lên đầu Lan Thanh Vũ — giống như chỉ khi làm vậy mới tự an ủi được rằng mình không nhìn lầm người, rằng ca ca vẫn là người đáng tin, chẳng qua là bị cô ta hại thôi.
【Lan Thanh Vũ! Lại là cô ta! Dạo này ca ca liên tục bị mất mặt đều do dính líu tới cô ta, làm ơn ngưng cái vụ ghép cặp lại đi! Dù là couple giả cũng xin chấm dứt! Cô ta mang tới cho ca ca toàn là điều tiêu cực, chẳng có tác dụng tích cực nào cả!】
【Phiền chết đi được! Nhìn lại thì Lan Thanh Vũ còn đáng ghét hơn Tả Dữu nữa! Nếu cô ta thấy Tả Dữu sai thì tự ra mặt mà nói, mắc gì xúi ca ca làm bia đỡ đạn? Đúng là tiểu nhân tâm cơ!】
Trong khoảnh khắc, toàn bộ bình luận livestream đều là fan Lăng Tiêu phẫn nộ chửi bới Lan Thanh Vũ, thậm chí ngay cả những lời mắng trước đây dành cho Tả Dữu cũng bị trút hết lên đầu cô.
Mặc dù Lan Thanh Vũ không thấy được làn đạn, nhưng giờ phút này, cô cũng nhận ra mình đang đứng cùng phe với Lăng Tiêu, thì chắc chắn sẽ bị vạ lây.
Cô hoàn toàn không ngờ được Tả Dữu lại có thể lật ngược thế cờ đẹp đẽ đến vậy, còn Ôn Cảnh Hình cũng đứng về phía cô ta, thẳng thừng bênh vực!
Lan Thanh Vũ cụp mắt xuống, che giấu sự ghen tị và lạnh lẽo đang gào thét trong lòng.
Ngẩng đầu lên lại, cô luống cuống nhìn Ôn Cảnh Hình và Tả Dữu, lên tiếng giải thích:
“Thật xin lỗi, thầy Ôn, Tả Dữu, là do tôi và Lăng Tiêu hiểu nhầm. Chúng tôi chỉ lo là mọi người sơ suất quên mất quy tắc của chương trình nên mới muốn nhắc nhở một chút, thật sự không có ý gì khác…”
Lại là chiêu cũ – giả yếu đuối, tỏ ra đáng thương, bán thảm để cầu sự đồng cảm.
Tả Dữu nghe xong suýt nữa thì bật cười.
Cô thẳng thừng cắt ngang lời Lan Thanh Vũ:
“Hôm qua tôi nhắc rõ rồi, sau này gặp chuyện thì nên kiểm tra kỹ trước, có thắc mắc thì mở miệng hỏi cũng được, chứ đừng có như kiểu nghe không hiểu người ta nói. Lan Thanh Vũ, cô không phải nói Lăng Tiêu nghe lời cô nhất sao? Vậy cô có thể bảo với Lăng Tiêu là đừng có nhìn tôi chằm chằm nữa được không? Cứ nhìn tôi hoài, tôi nghi là anh ta thích tôi mất.”
Tả Dữu cố ý vuốt tóc, cười như không cười liếc Lăng Tiêu một cái, ánh mắt đầy chế nhạo.