Hoàng Thượng, Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy Rồi!

Chương 185.




Vì vậy, sự bất thường này càng trở nên rõ ràng.

Mạnh Lâm Thanh không biết có ai khác chú ý hay không, dù sao nàng cũng đã chú ý.

“Có người?”

Bên trong phòng, 138 cũng đang ở đó.

“Ừ, bên ngoài có chút bất ngờ nho nhỏ.” Giác quan của 138 còn rõ ràng hơn.

Được nàng ta xác nhận, Mạnh Lâm Thanh quyết định ra ngoài xem thử. Dù sao đang rảnh rỗi cũng chẳng có việc gì làm, hiện tại trời còn sớm, chưa đến giờ nàng nghỉ ngơi.

“Ngươi không muốn ra ngoài xem sao?” Mạnh Lâm Thanh hỏi.

138 lắc đầu, nàng ta căn bản không cần ra ngoài, ở đây cũng có thể “nhìn” thấy rõ ràng.

“Ta không có hứng thú.”

Mạnh Lâm Thanh cũng không miễn cưỡng.

Mặc dù 138 đã đồng ý ra khỏi không gian giúp Mạnh Lâm Thanh làm việc ở y quán, nhưng nàng ta và Tử Ngọc, Tuỳ Phong bọn họ vẫn có sự khác biệt, không phải là người hầu theo đúng nghĩa.

Mạnh Lâm Thanh cũng chưa bao giờ coi 138 là người hầu thực sự.

Nàng men theo hướng phát ra tiếng động ban nãy mà đi, lúc này xung quanh đã tối đen như mực, nàng phải tập trung cao độ mới có thể nhìn rõ mọi thứ trong bóng tối.

Nhìn bóng dáng, phát ra tiếng động dường như là một nam nhân?

Mạnh Lâm Thanh nhíu mày, nơi cửa Phật thanh tịnh này lẽ nào lại có kẻ xấu dám tự ý xông vào, nhưng nam nhân này là thế nào?

Hơn nữa Mạnh Lâm Thanh đã đến gần, đối phương vẫn như không hề hay biết.

Hơi kỳ lạ.

Mạnh Lâm Thanh cẩn thận tiến lên, hình dáng của đối phương dần trở nên rõ ràng, nàng hít hít mũi, ngửi thấy mùi m.á.u tanh nồng nặc.

Người này bị thương.

Mạnh Lâm Thanh ngồi xổm xuống bên cạnh nam nhân, phát hiện hắn ta mặc một bộ đồ đen, xem ra là nhân lúc trời tối lẻn ra làm chuyện xấu, đương nhiên cũng không nhất định là chuyện xấu.

Tóm lại nam nhân xa lạ mặc đồ đen này trên người có nhiều chỗ bị thương nặng, trên đầu còn có dấu vết bị vật cứng đánh trúng, hiện tại đã rơi vào hôn mê.

Trước mặt Mạnh Lâm Thanh có hai lựa chọn, một là đứng dậy rời đi coi như không nhìn thấy gì.

Lựa chọn khác, chính là nàng phải lo chuyện bao đồng.

Không do dự quá lâu, Mạnh Lâm Thanh lựa chọn vế sau.

Dù sao một nam nhân bị thương hôn mê đối với nàng cũng không thể tạo thành uy h.i.ế.p gì lớn, nàng cứ coi như là làm việc thiện vậy.

Trong nháy mắt, nam nhân nằm trên mặt đất biến mất.

Mạnh Lâm Thanh trở về phòng.

“Ngươi định cứu hắn ta?” 138 hỏi, khoảnh khắc nam nhân tiến vào không gian, nàng ta cũng có cảm nhận được.

“Rảnh rỗi sinh nông nổi, tìm chút việc để làm.” Mạnh Lâm Thanh đáp.

138 không nói gì.

Hai người cũng tiến vào không gian, 138 là đến xem náo nhiệt còn Mạnh Lâm Thanh là để xử lý vết thương cho nam nhân.

Do nam nhân hôn mê, lại ở trong không gian nên Mạnh Lâm Thanh có thể sử dụng rất nhiều thứ cũng rất tiện lợi, xử lý càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Trực tiếp tháo khăn che mặt của nam nhân xuống.

“Huýt…” 138 huýt sáo một tiếng.

Quả thật, nam nhân này lớn lên cũng coi như không tệ, theo tiêu chuẩn thẩm mỹ của Mạnh Lâm Thanh xứng đáng với hai chữ anh tuấn.

Chỉ tiếc có một khuôn mặt đẹp như vậy lại phải làm những chuyện mờ ám, nếu không phải may mắn gặp được nàng, cũng không biết sẽ ra sao.

Mạnh Lâm Thanh cố gắng tìm kiếm ký ức của nguyên chủ, sau đó xác nhận nàng hẳn là chưa từng gặp người này, đối với hắn hoàn toàn không có ấn tượng.

“Coi như ngươi may mắn.” Nàng lẩm bẩm một tiếng, liền bắt đầu nhanh chóng xử lý vết thương cho nam nhân.

Mức độ bị thương quả thực không nhẹ, nếu chỉ dựa vào phương pháp chữa trị của thế giới này, muốn cứu chữa cũng khá khó khăn.

Tuy nhiên ở trong không gian, việc chữa trị cho hắn trở nên đơn giản hơn rất nhiều.


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận