Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

Chương 581.




Eleanor khẽ nói: “Nó có thể khiến ngươi hoàn toàn trở thành một “ta” khác, mà không cần ngươi phải khổ luyện cái gọi là kỹ thuật diễn. Có lẽ ngươi cảm thấy sẽ quá tàn nhẫn, nhưng, thật xin lỗi, đối với trận chiến cam go sắp tới, ta thực sự cần một thế thân phải cực kỳ, cực kỳ biết nghe lời."

"Ngươi đương nhiên có thể tha hồ oán giận. Bởi vì tình thế phát triển đến hôm nay, ta đã không kịp tìm một người khác phù hợp điều kiện để đảm nhận vai diễn của ta.”

Kể từ khi bị cấy chip vòng cổ Asimov ẩn giấu, thời gian của Diệp Tư Đình dường như đột nhiên bị nhấn nút tắt tiếng. 

Mệnh lệnh của Eleanor không thay đổi khi hắn bị ép đeo vòng cổ; từ đầu đến cuối, những mệnh lệnh mà hắn đã ban cho Diệp Tư Đình chỉ giới hạn ở việc hắn hoàn toàn trở thành một hắn khác khi hắn phát bệnh mà thôi.

Nhưng bản thân vòng cổ Asimov sẽ áp chế cảm xúc và tư duy của hắn, biến hắn thành một thứ công cụ hình người chai sạn, dễ sử dụng hơn. Hắn thậm chí đã đến mức không thể phân biệt được mức độ thù hận của mình đối với Eleanor.

Hắn mỉm cười giống Eleanor, ra vào phòng nghị sự giống Eleanor, giao thiệp với Rupert như không có chuyện gì giống Eleanor, đấu khẩu với các quý tộc đang rình mò giống Eleanor, thậm chí tiếp quản các chính sự của hoàng thất giống Eleanor ——

Vòng cổ Asimov ra đời từ gia tộc Caesis, đương nhiên có thể đạt được sự tin tưởng tuyệt đối của Eleanor.

Đồng thời, hắn biết Eleanor đang ở trong mật thất sau giá sách kia, lúc thì điên loạn lúc thì tỉnh táo.

...Và hắn cũng sẽ thay Eleanor, đến xem Tiểu Nero chọn Bạch Lang Kỵ.

Ban đầu hắn không nhận ra thiếu niên tóc vàng được chọn là ai. 

Nhưng khi đối phương dùng giọng điệu kích động đến vỡ tiếng mà hô lên với Tiểu Nero:

— “Ta thề trước các vị chư thần, thưa Điện hạ!!”

Một vài ký ức không quá xa xôi, nhưng cực kỳ mơ hồ ùa về trong lòng. 

— Thì ra là cậu bé tóc vàng ngày ấy, ở lối vào căn cứ Lang Kỵ, đã hùng hồn hô lên rằng sẽ làm Bạch Lang Kỵ cho Ngũ hoàng tử.

Nhiều năm trôi qua, cậu bé ấy thế mà thật sự đã làm được.

Diệp Tư Đình nhìn họ, không hiểu sao lại có chút muốn cười. 

Cũng không biết là vì họ, hay là vì chính mình.

Trong đám đông chúc mừng thiếu niên Bạch Lang Kỵ, Tiểu Nero dường như do dự nhìn về phía hắn. Sau khi ánh mắt chạm nhau với Diệp Tư Đình, tiểu hoàng tử im lặng cắn môi, cúi đầu thấp xuống, khẽ “hừ” một tiếng, rồi kéo thiếu niên Bạch Lang Kỵ chạy đi mất.

“Alexey, giúp ta đưa cái này cho Nero. Đây là trò chơi kiến tạo tinh cầu mà hắn thích nhất, ta đã làm xong đủ số lượng bản đồ mới rồi.”

Diệp Tư Đình tỉ mỉ dặn dò. Hắn đứng dưới bóng cây bị gió thổi loạn, lần lượt giao những thứ từng thuộc về hắn và Tiểu Nero cho thiếu niên Bạch Lang Kỵ.

Có lẽ từ khoảnh khắc lướt qua nhau ở cửa căn cứ Lang Kỵ, số phận của hai người đã được định sẵn. Thiếu niên Bạch Lang Kỵ cuối cùng sẽ đi về phía chủ nhân của mình, còn hắn, thì nhất định phải ngày càng rời xa Nero.

“Alexey! Alexey ——”

Từ xa vọng lại tiếng kêu ư ử của Tiểu Nero. Đôi tai trên mũ sói của thiếu niên Bạch Lang Kỵ đột nhiên dựng thẳng lên, dường như rất muốn nhanh chóng chạy đến bên cạnh Tiểu Nero.

Nhưng ngại vì Nhị hoàng tử Điện hạ trước mặt vẫn chưa cho phép hắn cáo lui, hắn đành sốt ruột quỳ tại chỗ.

“Đi đi,” Diệp Tư Đình khẽ nói: “Nero cần ngươi.”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận