Quan Tài Mở, Trăm Ma Tan, Vương Phi Từ Địa Ngục Trở Về

Chương 418.




Tổ Châu.

Vùng đất này vốn thuộc địa bàn của Di Nhan nên sau khi làm chuyện xấu, Thanh Vũ và đồng bọn tạm thời nghỉ chân ở đây mà không vội rời đi.

Hiện tại tàn hồn của mẫu thân Di Nhan vẫn đang được dưỡng trong Dưỡng Thần Chi, mà những ngày qua Viêm Lam cũng lưu lại Tổ Châu, dùng ngọn lửa Kim Ô của mình để hỗ trợ nuôi dưỡng tàn hồn của mẫu thân hắn.

Lúc này Thương Minh đột nhiên mở lời:

“Ta muốn gặp bà ấy.”

Vừa dứt lời, tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào hắn.

Viêm Lam lập tức ghé sát vào bàn bạc với Dạ Du, giọng không nhỏ chút nào:

“Tên nhóc này không phải muốn ám sát mẫu thân của tình địch đấy chứ?”

Dạ Du khẽ ho khan:

“Không đến mức đó, không đến mức đó đâu.”

Thương Minh thản nhiên nói:

“Bà ấy trở thành thế này ta cũng có một phần trách nhiệm. Ngọn lửa Cang Sinh của ta có thể giúp tàn hồn của bà ấy hồi phục.”

Viêm Lam thoáng lộ ra biểu cảm kỳ quái.

Thanh Vũ lại rất dứt khoát:

“Ta dẫn ngươi đi.”

Hai người sóng vai bước vào bên trong.

Viêm Lam vẫn còn gãi đầu:

“Ta nói này, đại điệt nữ của ta cũng quá yên tâm rồi nhỉ? Nha đầu đó thực sự không sợ tên tiểu tử Thương Minh này nhân cơ hội ra tay à? Giờ không phải là lúc còn có tên nhãi nghiên mực nữa đâu.”

Tiểu Diệu Lừa hừ nhẹ một tiếng, lắc đuôi nói:

“Biểu ca tuy hung tàn nhưng hắn nói được làm được. Nếu hắn thực sự muốn giết ai chắc chắn sẽ nói thẳng và ra tay ngay, chẳng đời nào đi đường vòng như vậy.”

Viêm Lam xoa cằm, gật gù:

“Nói như vậy, phẩm hạnh của Thương Minh cũng không tệ như lời đồn nhỉ?”

Tiểu Diệu Lừa lập tức đâm sau lưng:

“Không có chỗ nào sai cả! Lời đồn nói hắn hung tàn lạnh lùng, vô tình vô nghĩa, chẳng làm chuyện thần tiên, tất cả đều đúng! Biểu ca ta xấu xa, xấu xa, cực kỳ xấu xa!”

Viêm Lam: “Ngươi rốt cuộc có cùng phe với hắn không?”

Shopee tech zone
Tiểu Diệu Lừa hất cằm:

“Nếu không phải hắn trả giá cao ai thèm về phe hắn chứ!”

Dạ Du lặng lẽ quay đầu: Đây mới thật sự là biểu muội ruột, không pha loãng chút nào!

Trong Dưỡng Thần Chi.

Thương Minh cẩn thận khống chế ngọn lửa Cang Sinh hóa thành linh trận chậm rãi bao bọc lấy tàn hồn.

Xung quanh có rất nhiều yêu đồng dưới trướng của Di Nhan, tất cả đều trợn mắt nhìn chằm chằm, mồ hôi lạnh túa ra.

Thật sự mà nói, nếu không phải có Sát Sát bệ hạ đứng bên cạnh giám sát bọn họ tuyệt đối không dám để vị Thái tử điện hạ này đến gần nơi đây.

Mặc dù… có muốn cản cũng chẳng cản nổi.

Thanh Vũ vẫn luôn quan sát trận pháp mà Thương Minh bố trí, dần dần nhận ra điều khác biệt.

Hắn đã dùng ngọn lửa Cang Sinh để dựng nên tám trận pháp nhỏ.

Tám trận pháp liên kết với nhau, ẩn chứa thuật biến hóa trời đất, có thể nói rằng tám trận này tựa như một thế giới nhỏ.

Dù là Thương Minh, sau khi bày xong trận cũng cảm thấy kiệt sức, trên trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

Một luồng lực lượng ấm áp truyền vào cơ thể hắn qua lớp y phục.

Hắn quay đầu lại, khẽ mỉm cười:

“Cảm ơn.”

Thanh Vũ lười biếng đáp:

“Ngươi dám phá giải và tái tổ hợp lại Phục Hy Bát Quái Trận, cũng có chút bản lĩnh đấy.”

Phục Hy Bát Quái Trận là trận pháp nổi danh khắp tam giới, ngay cả những kẻ xem bói ven đường ở nhân gian cũng biết đến tám quẻ: Càn, Khôn, Chấn, Tốn, Khảm, Ly, Cấn, Đoài.

Tám quẻ này đại diện cho tám loại sức mạnh: Trời, đất, sấm, gió, nước, lửa, núi, đầm.

Nhưng hiểu biết thì dễ, có thể thực sự điều khiển được tám sức mạnh này lại là chuyện khác.

Người khác chỉ có thể “mượn dùng”, còn Thương Minh thì thực sự “điều khiển”.

Đây là sự khác biệt về bản chất.

Không những vậy, Thanh Vũ còn phát hiện ra một điểm đặc biệt khác trong trận pháp của hắn.

“Ngươi đưa ngọn lửa Cang Sinh vào trận, vừa làm lửa, vừa làm củi đốt. Nhưng đồng thời ngươi còn thêm sức mạnh ‘con người’ vào trận pháp nữa.

“Sức mạnh này khiến trận pháp vốn dĩ chỉ có tám, nay lại trở thành chín. Nhưng thay vì phá hủy sự cân bằng nó lại khiến trận pháp vận hành càng thêm sinh sôi bất tận.”

Trong mắt Thanh Vũ lóe lên một tia sáng kỳ lạ.

Nếu giờ phút này người bị nàng nhìn chằm chằm là Tiêu Trầm Nghiên hắn chắc chắn sẽ miêu tả chính xác:

Chua! Chua muốn chết!

Thanh Vũ nhướng mày, nói nghiêm túc:

“Ngươi nói thật đi, sinh thân của ngươi rốt cuộc không phải Xích Du mà là Thiên Đạo đúng không?”

Thương Minh vốn đang điều tức, nghe vậy lập tức bị sặc, ho dữ dội, gương mặt anh tuấn hiếm khi đỏ lên.

Hắn sững sờ vài giây sau đó mới trịnh trọng trả lời:

“Không phải, nàng hiểu lầm rồi.”

Thanh Vũ: “…”

“Chuyện này không thể nói bừa được đâu.”

Thương Minh nhìn nàng, nhẹ giọng nhắc nhở:

“Thiên Đạo cũng có thể nổi giận, cẩn thận sét giáng xuống bổ nàng đấy.”

Thanh Vũ cười nhạo:

“Bổ thì bổ, đến lúc đó ta đẩy ngươi ra chắn sét.”

Nàng nheo mắt đầy trêu chọc:

“Xem thử ngài ấy có nỡ đánh ngươi không!”

Thương Minh lặng lẽ nhìn nàng một lúc sau đó khẽ cụp mắt, bật cười khe khẽ, thấp giọng lẩm bẩm:

“Nhất định là nỡ.”

Thiên Đạo đúng là có ưu ái hắn.

Nhưng sự tồn tại của nàng lại chính là kiếp nạn mà Thiên Đạo an bài cho hắn, là ràng buộc lớn nhất trong đời hắn.

Ánh mắt Thanh Vũ thoáng lướt qua cái bóng dưới chân hắn rồi đột nhiên hỏi:

“Thương Minh.”

“Hửm?”

“Từ rất rất lâu trước đây ta và ngươi đã từng gặp nhau rồi đúng không?”

Nàng nhìn thẳng vào hắn, giọng chắc nịch:

“Ta nhớ ra rồi.”

Khi nàng vừa sinh ra, giữa địa phủ sâu thẳm và tầng tầng trùng thiên, có một khoảnh khắc thoáng qua, ánh mắt hai người đã giao nhau.

Lần này Thương Minh phải mất một lúc lâu mới đáp lại:

“Ừ, đã từng gặp.”

Hắn quay người bước ra ngoài, Thanh Vũ lập tức sải chân đuổi theo, nhìn nghiêng khuôn mặt hắn:

“Ngươi chỉ nói mỗi một chữ ‘Ừ’, không giải thích gì thêm à?”

Thương Minh suy nghĩ một chút, thản nhiên nói:

“Có chút đáng tiếc, khi đó ta không thể yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.”

Thanh Vũ lập tức đảo mắt, âm thầm xoay cổ tay trái một chút.

Sợi tơ nhân quả màu vàng nhạt khẽ căng lên nhưng Thương Minh không hề có phản ứng.

Nàng thu hồi ánh nhìn, thầm nghĩ:

Thương Minh không cảm nhận được sợi nhân quả này sao?

Nhưng giữa nàng và hắn rốt cuộc là loại nhân quả gì đây?

Dù từng có duyên gặp một lần nhưng quá khứ hai người thực sự chưa từng giao thoa, lẽ ra không thể có sợi nhân quả này mới đúng.

Nàng trực tiếp hỏi thẳng:

“Ngươi còn giấu chuyện gì chưa nói đúng không?”

“Trong quá khứ, giữa ta và ngươi thực sự chỉ gặp nhau một lần?”

Thương Minh ậm ừ một tiếng sau đó mới nói:

“Ta không cố ý giấu nàng, chỉ là không ngờ nàng mãi vẫn chưa nhận ra nó.”

“Nó?”

Thanh Vũ lập tức nhìn xuống dưới chân hắn:

“Là Ảnh Miêu?”

Vừa dứt lời, Huyền Miêu Miêu liền từ trong bóng tối nhảy ra kêu grừ grừ, lượn lờ quanh chân Thanh Vũ và Thương Minh như một dải lụa đen mềm mại.

“A Ngốc.”

Thương Minh khẽ gọi một tiếng, Huyền Miêu Miêu lập tức thu nhỏ lại thành kích cỡ của một con mèo bình thường rồi nhảy phốc lên vai hắn, giống như một tấm vải đen vắt ngang vai hắn.

Gương mặt mèo không có ngũ quan, chẳng thể nhìn ra biểu cảm gì, nhưng Thanh Vũ có thể cảm nhận được ánh mắt của nó đang nhìn mình chằm chằm.

Nàng nhướng mày:

“Ngươi đặt cho con mèo này nhiều tên thật đấy, nào là Huyền Miêu Miêu, nào là A Ngốc.”

“Nó có liên quan gì đến ta? Ta không nhận ra nó là sao?”

Huyền Miêu Miêu cũng nghiêng đầu nhìn Thương Minh:

— Đúng vậy đúng vậy, tại sao chủ mẫu phải nhận ra ta thế meo~?

Thanh Vũ khoanh tay:

“Thấy chưa? Mèo nhà ngươi trước đó cũng đâu có nhận ra ta.”

Thương Minh thản nhiên nói:

“Thế nên nó mới gọi là A Ngốc.”

Nói xong hắn tiện tay ném Huyền Miêu Miêu khỏi vai.

Tiếng “meo~” đầy bất mãn vang lên, nhưng con mèo kia ngay lập tức hóa thành một cái bóng bám vào người hắn như cũ.

Lúc này Thương Minh suy tư một chút rồi nghiêm túc nói:

“Sự tồn tại của A Ngốc có liên quan đến cả ta và nàng.”

“Nếu xét kỹ ra, nó có thể coi là nhi tử của chúng ta.”

Chân Thanh Vũ lập tức sẩy một bước, suýt chút nữa rơi thẳng xuống địa phủ.

Cái gì cơ?!

Nhi tử gì cơ?!

Nàng—một nữ quỷ—lại có một nhi tử là mèo á?!

Khóe miệng Thanh Vũ co giật:

“Đừng nói với ta… Thái tử điện hạ ngươi còn có năng lực ‘trừng mắt nhìn ai, kẻ đó mang thai’ nhé?”


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận